Snack's 1967
DocTruyenTeen.Wapgem.Com
HOMEChátGameFace

Chương 50

Sau 1 hồi căn thẳng...cuối cùng cũng biết cái đích cần đến.... 

Mọi việc đến hồi kết thúc.... 

Nó bước ra chiêc limo trần thì bị hắn chặn lại...Giọng đầy lo lắng 

-Cậu định đi đâu? Tôi đã nghe tất cả...!!!! 

-Tôi cần giải quyết rắc rối ở gđ mình..tôi k thể mặc kệ Rya đc.. 

-Tôi đi với cậu 

Nhìn hắn đầy yêu thương..nước mắt chực tuôn ra 

-Tôi k thể để cậu mạo hiểm...chưa biết bà ấy sẽ làm gì.... 

-Nhưng tôi cũng k thể để cậu đến nơi nguy hiểm đó 1 mình...chúng ta sẽ cùng đối mặt 

Xiết nhẹ tay nhau..hắn và nó cùng rồ máy.Đi đến Địa Ngục k lối về!!!!!! 

~~~~~~~~~ 

1 căn nhà hoang cũ kỉ vắng người qua lại... 

Bà ta đang chễm trê trên chiếc ghê tre .. 

-Rya...Rya...-Nó gọi lớn tiếng khi thấy cô bé đang nằm ở dưới...mất sức phản kháng...

-Thật là chị em tình thân..khi nào ba cô tới..Tôi sẽ nói rõ mục đích 

Không khí mỗi lúc 1 căn thẳng hơn... 

Mồ hôi nó từ trên trán tuôn đẫm áo.. 

Hắn xiết nhẹ tay nó trấn án... 

Bà ta cười mĩm 

-đồng tâm quá nhỉ..chắc nó rất yêu mày phải k Tiểu Từ 

Đâm ánh nhìn đầy sắc bén về phía hắn,,.bà ta nói 

-Rya...Ba đến đưa con về đây.... 

Ba nó từ ngoài hớt hãi chạy vào... 

Cuộc chiến giờ đây giành cho 4 người.... 

-Tốt...đến rồi sao? 

-Cô điên rồi...nó là con của cô.. 

-Tôi biết!có mang đủ những thứ tôi cần k? 

chia giấy tờ..ông bảo 

-Tất cả tài sản đều ở trong này...cô hãy cầm lấy số tiến...hãy lấy cái mà đánh đổi = lương tâm của cô!!!! 

Quẳng xấp giấy sang cho bà ta...sau 1 hồi kiểm nghiệm...ba ta cười khẩy 

-Ông tưởng tôi sẽ giết chết con bé sao? k đời nào...nó là con của tôi! Tôi chỉ dùng nó làm môi câu câu 2 người đến đây thôi 

-Bà thật ác độc! 

-Mày đâu phải lần đầu biết..6 năm trước...tao giết chết con tiện tì Lăng Tuệ Nhi...mới đây..tao lại cho sát thủ truy sát mày..nhưng tiếc là mày mạng lớn...nhưng để xem hôm nay...ai sẽ cứu mày...nữa...hahahaa 

Bà ấy nỡ những nụ cười man rợ...tất cả đều nhuốm mùi tanh của máu!!!! 

-Tất cả là tại ông!!!! tại ông quá yêu thương nó...ông k yệu tôi bằng nó..tôi k cam ta6mmtoi6 hận..và tất cả những gì của ông...Đều phải thuộc về tôi...phải thuộc về tôi 

-Cô quá nhẫn tâm.... 

-Sẽ còn...Còn nữa..ông sẽ còn đc chứng kiến nữa 

Móc khẩu súng bạc ra..Bà ta quay họng súng về phía hắn....giọng ác độc 

-Mày rất yêu thằng này đúng k? Tao sẽ k giết mày..Tao sẽ cho mày nếm trải cảm giác đau đớn nhất...sẽ đau đớn khi chứng kiến người mình yêu chết trước mặt mình...haha..sẽ đau đấy 

Ngón tay bà ấy mổi lúc 1 cần còi súng hơn.... 

mỗi lúc 1 gần.... 

.... 

... 

-Xin đừng.............. 

Nó thét lên trong Nước mắt.... 

Đoàng!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! 

1 dòng máu tươi chảy ra...lan ra khắp mặt đất,,,, 

Chương 51

-Tiểu Từ...Tiều Từ...tỉnh lại đi...sao cậu ngốc thế???? 

Hắn lay vai nó khẽ động đậy.. 

Cặp mắt thiên thần nhắm hờ mệt mỏi 

Bà ấy cười khanh khách 

-Hi sinh vì tình sao??? Thật vĩ đại đấy..tao sẽ cho gđ mày đoàn tụ.....mày luôn ao ước như thế mà 

Quay họng súng sang ông...Bà nhẹ nhàng bóp còi.... 

-Mẹ ơi..Xin đừng.... 

Đoàng!!!!!!!!!!!!!! 

phát súng thứ 2 nổ ra... 

Cô bé nhỏ...đã hứng chịu.thay cho người cha..thay cho ông ấy..cô bế Rya đã đỡ đi viên dn95 ấy..viên đạn ghim vào lòng ngực khiến con bé kêu lên đau đớn...Cô bé Hức lên từng tiếng 

Bộp.....Bà ấy đánh rơi khẩu súng xuống đất 

nhào đến bên vũng máu đỏ tươi của cô bé nhỏ...ôm cô bé vào lòng...bà gào 

-Rya..con làm gì vậy... 

-Con gái....sao con khờ đến thế chứ????-Ông đau lòng nói 

Cô bé nhỏ đối chọi với con đau đớn..nước mắt lăn dài 

Cô cảm thấy ấm áp khi nằm trong lòng mẹ.... 

Bàn tay bé nhỏ vương đầy máu nắm lấy tay bà...cô bé thều thào 

-Mẹ..đừng giết ba.....đừng nha mẹ.... 

-Rya... 

Những giọt nước mắt lăn dài.....cô bé cười như 1 thiên thần 

-Hức....Rya..đau lắm mẹ...mẹ ôm Rya đi...ôm chặt vào..Con lạnh lắm 

Giọng cô bé mổi lúc 1 yếu ớt 

-Rya..mẹ xin lổi...mẹ xin lổi con....con dậy đi...con yêu 

-Mẹ ơi...mẹ dừng tay đi mẹ..dừng phạm lổi nữa...cô giáo sẽ phạt....Mà mẹ..Rya...muốn mẹ hiền như bây giờ...Rya..rất yêu mẹ..Con k sợ mẹ nữa..me...mẹ,,,mãi là...là thiên thần...trong lòng....con...... 

Cánh tay nhỏ bé đã bất động..Nó k nắm lấy bàn tay của bà nữa...cô bé đã buông tay ra..... 

-Rya...Ryaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa 

BÀ hét lên đau đớn...Những giọt nước mắt hối hận lăn dài trên má 

Bà yêu đứa con này...và bà chưa từng muốn nó chết....... 

-Rya..dậy đi con...Dậy đi con.... 

Ông sốc nó ra ngoài đến bệnh viện... 

Đoàng!!!!!!!!!!!!!!!!! 

phát súng bà ấy bắn ra... 

... 

Máu lan tỏa.... 

xuyên qua não...và ngã khụy... 

-Rya..mẹ đi cùng con nhé...... 

Bà ta đã hoàn toàn ngã xuống.... 

1 bi kịch kinh hoàng diễn ra....với gđ nó 

~~ 

-Tiểu Từ..cậu tỉnh lại đi...Tiểu Từ...tôi gọi cứu thương rồi..họ se4mau chóng đến thôi! 

-Nguyên Vũ..tớ lạnh lắm...ôm tớ đi..ôm chặt vào..tớ rất lạnh..Hức... 

Nó Hức lên đau đớn khi mảnh đạn ghim sâu vào ngực phải!!!! 

Hắn nước mắt đầm đìa trên mặt..ôm nó thật chặt trong vòng tay... 

-Cố lên nào,,.Đừng ngủ,..đừng ngủ nhé....Cố lên..cậu sẽ không sao.... 

-Tớ...Tớ k ổn rồi,,Nguyên Vũ..tớ...tớ mệt lắm...rất...mệt 

Nó thều thào 

-Sao cậu ngốc thế?? ai bảo cậu đỡ giùm tôi? Ai cho cậu cái quyền làm tổn thương bản thân mình? 

-Cậu đã vì tớ..chịu khổ nhìu rồi..hãy để lần này...tớ vì cậu làm chút chuyện gì đó..... 

-Tôi sinh ra để đối xử tốt với cậu...ai cho cậu bỏ tôi mà đi...cậu sẽ k thể trốn khỏi tôi..cẢ đời này đâu..Tiểu Từ... 

Nước mắt nó rơi ướt tay hắn....Máu lan ra mỗi lúc 1 nhiều hơn 

Nó kêu lên từng tiếng đau đớn.... 

-Tớ..k thể..để người tớ yêu..chịu đau đớn.. 

-Vậy sao cậu có thể bắt tôi chịu nổi đau khi cậu như thế này hả???? 

Hắn khóc rưng rức... 

-Nguyên Vũ à...Tớ...Tớ đã yêu cậu..ngay lần gặp đầu tiên.... 

-Tôi cũng vậy...Tôi yệu cậu đấy Hạ Niệm Từ..cậu k đc ngủ..k đc bỏ lại tôi.. 

-Tớ...tớ k đc rồi....Tớ...tớ.... 

Nó ngất hắn 

Không gian chỉ nghe thấy tiếng gọi thảm thiết của Hắn 

-Tiểu Từuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu 

Hắn bế thốc nó chạy ngoài đường tối tăm 

giờ đây..thời gian như ngưng đọng... 

Sầm!!!! 

Hắn vấp ngã thật đau..máu từ gối tuôn ra k ngừng.. 

-tiểu từ...cố lên..cậu k sao đâu..đừng ngủ..mở mắt nhìn tôi nè.... 

Mỗi lần ngã..Hắn lại sợ nó đau...hắn xiết chặt nó vào lòng..... 

Dùng bàn chân trần chạy đến bệnh viện 

~~~~ 

Bệnh viện... 

-Cứu cậu ấy đi...Cứu cậu ấy đi BS...Bs...-Hắn bối rồi 

-Cậu bình tĩnh..chúng tôi sẽ cố gắng hết sức 

Băng ca đẩy nó đi.... 

Bàn tay nó tuột khỏi tay hắn.... 

Nước mắt lăn dài trên gò má 

-Cậu...Đừng ngủ...dậy đi..Tiểu Từ 

Chương 52

Đèn căn phòng cấp cứu cuối cùng cũng tắt.. 

-Ai là thân nhân của Hạ Niệm Từ. 

-Tôi..Tôi là ba của con bé 

-tôi là chồng sắp cưới của cậu ấy...tình trạng của cậu ấy thế nào rồi bác sĩ? 

-Tình trạng của bệnh nhân k khả quan cho lắm! 

-vậy...vậy là...là sao hả bác sĩ?-Ba nó gục đầu xuống tay...bồn chồn hỏi 

-Viên đạn ghim quá sâu..chúng tôi đã làm phẫu thuật lấy nó ra..ca phẫu thuật thuật khá thành công..nhưng cô bé có thể tỉnh lại hay k...tủy thuộc vào ý chí của cô ấy... 

-Vậy..nghĩa là.... 

-1 tháng...2thang...1 năm..hay mãi mãi k thể tỉnh lại...tùy thuộc vào ý chí của bệnh nhân..xin lổi..chúng tôi đã hết khả năng.! 

Bác sĩ bỏ đi..bỏ lại những con người với những giọt nước mắt 

~~ 

Nhìn nó yên vị trong bộ đồ trắng..nằm bất động..đôi mắt nhắm hờ.. 

Nhưng k hề cử động.... 

Hắn đau lòng...nước mắt chực tuôn ra..nắm lấy bàn tay nhỏ bé đó...nước mắt rớt nhẹ xuống tay... 

Ướt đẫm... 

-Cậu...tỉnh lại đi...tỉnh lại đi..nghe tôi nói....tôi nhớ cậu...đừng ngủ nữa... 

Vô dụng...dù hắn có nói bao nhiêu..nó vẫn ngủ như thế...nó k chịu tỉnh...Nó bỏ hắn rồi

-Rya đã đi...ba k muốn mất con đâu..Tiểu Từ à.... 

Mặc cho những lời động viên...Nó vẫn bất động.. 

đôi mắt thiên thần vẫn nhắm..nhắm mãi... 

biết khi nào..Nó mới tỉnh....Khi nào?? 

Đã ba tháng rồi...Nó vẫn như thế.... 

Hắn k còn sức sống để chờ nó nữa...Đừng ngủ nữa..Dậy đi chứ... 

hôm nay là ngày 104 hắn đến thăm nó,,,vẫn k có chút tiến triển... 

Nhìn nó yên vị năm như thế...Hắn nhớ nó..muốn nghe những lời thều thào của nó.... 

-Cậu..đã ngủ lâu lắm rồi...đừng ngủ nữa..Tiểu Từ....Cậu đừng bỏ tôi 1 mình nữa..đừng ngủ nữa..dậy đi..chúng ta sẽ cùng đi dạo..cùng đấu khẩu...cùng nhau xây đắp hạnh phúc.... 

Hôn nhẹ lên đôi tay nó..Hắn nhẹ nhàng hát 

\"Chuyện tình của chúng ta 

Mong hạnh phúc sẽ luôn còn mãi 

Không còn cách xa 

Không oán trách cũng không giận hờn. 

Dây chuyền này đã trao 

Anh đã nói yêu em trọn kiếp 

Sợi dây chuyền này sẽ minh chứng cho 

Tình mình sẽ mãi bên nhau trọn đời. 

Ngờ đâu phút chốc em và anh mỗi người mỗi nơi 

Người yêu ơi đành lòng ra đi không câu nói gì.... 

Nơi thiên đường một mình 

Em ơi biết chăng Anh còn nơi đây mong nhớ 

Dây chuyền này mình đã khắc ghi tên nhau 

Cho dù xa cách em luôn gần anh 

Dẫu cuộc đời này đành cướp em mất đi 

Nhưng tình yêu anh vẫn luôn còn mãi 

Trên trời cao lấp lánh ánh sao 

Là ngàn vì sao chứng cho tình mình....\" 

Hắn rơi nhẹ nhàng những giọt nước mắt đau đớn....Hắn gọi nó..... 

Nghe k?? Đừng ngủ nữa....Hắn đang gọi nó.... 

nước mắt từ khóe mắt nó lăn trào..nhưng nó vẫn k chịu mở mắt..... 

-Cậu đủ rồi...Đừng nằm yên đó nữa...Hãy dậy đi..Tôi cần cậu...nghe k,,,Nghe k??? 

Hắn ôm mặt..khóc..Tim hắn..đang kêu lên từng tiếng đau đớn... 

-Tôi cần cậu...Tiểu Từ à.. 

Chương 53

Hôm nay bệnh viện đông đúc hẳn... 

Nhất là căn phòng nó đang nằm.. 

Ý..Đừng hiểu lầm nhé..Nó vẫn nằm đấy..Vẫn bất động.... 

Trong bộ đồ trắng tinh khiết...đơn giản..Nhưng đẹp...Đôi mắt nó vẫn nhắm hờ hững...

Suốt bao ngày..nó vẫn thế..Nó lạnh lùng k chịu mở mắt 

Mọi người đến khá đông đủ..phần đông là người thân và bạn bè thân thiết của nó... 

Ai cũng nước mắt đầm đìa..khi thấy nó như thế... 

Từ bên ngoài... 

Đi vào...1 người con trai với bộ vets trắng tinh đính chiếc hoa hồng nơi ngực...đi cạnh là 1 người cha sứ... 

Mọi người đã sẵn sàng để đón nhận.... 

Bước đến bên nó..Hắn nắm nhẹ tay nó....Hôn và nói 

-tôi yêu cậu đấy..Hạ Niệm Từ... 

Ông Hạ lau những giọt nước mắt nơi mi...những giọt nước mắt cảm động... 

moi người sụt sùi cho chuyện tình gian dỡ này... 

1 giọng nói cất lên phá vỡ bầu không khí đau thương! 

-Khấu Nguyên Vũ...Cha đến để làm chứng cho tình yêu chân thành của các con...Con có đồng ý lấy Hạ Niệm Từ làm vợ..luôn yêu thương che chở cô ấy dù có ốm đau bệnh tật..con vẫn giữ lòng chung thủy với cô ấy k? 

Hắn cười nhạt...Nụ cười đau xót và hạnh phúc 

-Con đồng ý..con đồng ý lấy Hạ Niệm Từ..... 

Tiếng vỗ tay lát chát vang lên cả căn phòng kín....mọi người k ai cầm đc nước mắt cả... 

Hắn rơi những giọt lệ nhớ thương.... 

-Cha chúc 2 con mãi mãi hạnh phúc....và 2 con hãy trao nhẫn cho nhau đi..! 

Hắn mang chiếc nhẫn vào tay mình...và mang chiếc con lại vào tay nó... 

Hôn nhẹ bàn tay yếu ớt kia...Hắn nghẹn ngào 

-Tôi nguyện dùng cả đời này..để yêu cậu...quan tâm cậu..Và Chờ cậu..k biết cậu có tỉnh lại hay k..Tôi vẫn yêu cậu...Hạ Niệm Từ..Cậu có nghe những gì tôi nói k?.... 

Nước mắt rớt ra từ đôi mắt nhắm nghiền ấy....Nhưng vẫn bất động.... 

Lau đi những giọt nước mắt trên mặt mình...Hắn lớn tiếng tuyên bố.. 

-Hạ Niệm Từ đã là vợ của tôi..Và tôi sẽ k bao giờ bỏ qua cho những người đã từng làm vợ tôi tổn thương! 

Hôn lễ kết thúc với những giọt nước mắt lăn dài trên mi quan khách và thân nhân... 

-Nguyên Vũ...Ba giao Niệm Từ cho con!...Người cha này thật hổ thẹn khi chưa hề làm tròn bổn phận của 1 người cha..Và giờ đã k còn cơ hội nữa! 

-Con sẽ yêu thương cô ấy...Như chính bản thân con vậy 

Nhìn nó đầy cảm thương..Hắn nói 

~~~~~~ 

-Thái Tiểu Đan...Triệu Mẫn Quân...2 em bị đuổi học! 

-Tại...Tại sao ạ??? 

-Đây chính là yêu cầu đầu tiên của tân chủ tịch Khấu Nguyên Vũ.... 

Những con người luôn rắp tâm hảm hại người khác..luôn nhận cho mình 1 kết cục thê thảm nhất.... 

Số kiếp nghèo hèn vẫn đeo đẳng Mẫn Quân..Giờ đây cô k còn mẹ...k còn ba..k còn gđ nữa... 

Cái mà cô dùng mọi thủ đoạn cướp đoạt mãi mãi cũng k thuộc về cô.!!! 

~~~~ 

Đã nữa năm...lá mùa thu đã rơi vàng sân.. 

1 người con trai 18 tuổi đang thẫn thờ nhìn dòng lá bay... 

Giọt nước mắt đọng lại trên chiếc nhẫn cưới....Hắn nhớ vợ.! 

\"Reng...Reng...Reng..\" 

Tiếng chuông đt kéo hắn về thực tại... 

-Alo..Tôi Nguyên Vũ nghe! 

-\".................\" 

-Vợ...Vợ...tôi thế nào.... 

-\".....................\" 

Bộp!!!!!!!!!!!!!!!!!!! 

Đánh rơi chiếc đt xuống mặt đất 

Từng dòng nước mắt nghẹn ngào đang tuôn trào.... 

Cứ thế k ngừng chảy.... 

-Tiểu từ............. 

Hắn gọi thổn thức 

Chương 54

Bệnh Viện 

-Bác sĩ..vợ tôi...Vợ tôi thế nào rồi 

-Bệnh nhân có dấu hiệu...Hồi phục...Và huyết áp đã tăng trở lại...có lẽ 1-2 tiếng nữa cô ấy sẽ tỉnh lại... 

Những giọt nước mắt vui mừng thi nhau rời...chắp hai tay hình tháp lại với nhau...Hắn tự bấu mình thật chặt 

-Là thật rồi...Là thật rồi..k phải mơ....tôi k mơ 

Bác Sĩ vui mừng gật gật đầu như khẳng định.. 

-Cô ấy tỉnh lại rồi...là thật...là thật!!!!!! 

Hắn xúc động mãnh liệt.! 

-Chúc mừng...chúc mừng cậu.. 

-cảm ơn...cảm ơn bác sĩ 

Mọi người đều mừng cho hắn..mừng cho mối tình chung thủy này!!! 

Cuối cùng..Nó cũng tỉnh 

~~~ 

Nhìn nó đang nhắm đôi mắt mệt mõi sau nữa năm trời..Hắn k khỏi cảm động... 

Cuối cùng hắn cũng chờ đc ngày này..Chờ đc ngày nó về bên hắn!!! 

Cuối cùng..Nó cũng Tỉnh.!!! 

Tỉnh Thật Rồi! 

-cuối cùng...cậu cũng chịu mở mắt ra nhìn tôi-Hắn xúc động 

-Tôi...tôi đã ngủ...bao lâu rồi? 

-Đã nữa năm rồi đấy...cậu thật nhẫn tâm 

-Tôi k nghĩ mình có thể tỉnh lại!...-Nó yếu ớt 

-Tôi đã phù phép rồi..k cho cậu bỏ tôi đâu-Hắn cười 

-Hứ...toàn xạo xạo... 

Hắn ôm nó vào lòng..Ấm..rất ấm.. 

Nó cười ngạo ngào...mãn nguyện...mãn nguyện rồi..Cái nó cần chỉ là như thế thôi! 

Nó khẽ nắm lấy bàn tay hắn...Và... 

Chợt giở bàn tay hắn lên..Nó bàn hoàng 

-Cậu...cậu đã kết hôn rồi?-Nó bỡ ngỡ 

-Phải!-Hắn trả lời k chút do dự 

Đẩy mạnh hắn ra..Nó nghẹn ngào 

-Vậy cậu còn đến đây với tôi làm gì? Bao ngày qua cậu nói với tôi lời yêu thương toàn là giả dối..Cậu cố sức để gọi tôi làm chi chứ?-Nước mắt tuôn đẫm 

Lau đi hàng lệ đó..Hắn nói 

-Tôi chỉ kết hôn với người tôi yêu thôi! 

-Cậu nói láo...Cậu đã kết hôn....Và..cậu k còn yêu tôi nữa.... 

Đẩy hắn ra..Nó hờn dỗi đau lòng 

-Cậu về đi...Về với người cậu yêu đi! tôi k muốn làm người thứ 3! 

Hắn bật cười....Nắm lấy bàn tay nó..Hắn nói 

-Sao cậu bảo tôi về? Khi vợ tôi ở ngay đây? 

Nó hứ 1 tiếng dài... 

Nắm bàn tay mang nhẫn cưới của nó..Đưa cho nó xem.. 

-Minh chứng tình yêu của tôi ở đây!!! 

Nó thẹn thùng...Xấu hổ trước sự hấp tấp của mình.... 

Quay mặt hờn dỗi..Nó đấm vào ngực hắn... 

-Đáng ghét...Tôi đã đồng ý lấy cậu đâu? 

-k cho cưới cũng cưới 

-Hứ... 

-Tôi đánh dấu rồi..Cậu chỉ là của tôi thôi! 

Nó bật cười... 

-Ba tôi đâu? 

-Sau khi cậu hồi phục..chúng ta sẽ về nhà..và sẽ gặp ba cậu thôi! 

Hắn ôm nó vào lòng..Hôn nhẹ vào mái tóc rồi ấy những nụ hôn tha thiết! 

~~~~~ 

-ÔI.....Con gái của ba...con đã về rồi...về với ba rồi.... 

Ông ôm nó vào lòng...Xúc động nói 

-Ba.....-Nó nghẹn ngào 

-Ba..Ba xin lổi con....Ba xin lổi 

-Con hiểu rồi....Con k giận..k trách ba nữa...con hiểu tất cả rồi.... 

-Con gái... 

2 cha con họ trùng phùng khiến người chứng kiến phải rơi nước mắt 

-Con đã tỉnh..và gia nghiệp của ba..ba giao lại cho 2 đứa! 

-Ba..Ba định đi đâu?định bỏ con?-Nó ngớ ngẩn 

-Ba muốn đưa hài cốt của mẹ con đi du lịch khắp nơi..Điều mà ba chưa từng làm với bà ấy khi còn sống...Và ba muốn những ngày cuối đồi..Ba..mẹ con..và cả Rya đã khuất cùng ở bên nhau.. 

-Rya..Em con....? 

-Phải..con bé đã hi sinh vì ba...Và ba muốn làm chút gì cho họ.! 

Nó ôm ba nó..Cái ôm chào tạm biệt chất chứa biết bao yêu thương! 

Nó đã tha thứ! 

Sân bay..Nơi nước mắt của kẻ ở người đi.... 

Phi trường..máy bay cất cánh...Đưa ba nó đến 1 nơi khác...1 nơi hưởng thụ cuộc sống an nhàn...k đố kị...k ganh ghét 

Ôm nó vào lòng vỗ về..Hắn hỏi 

-Giờ vợ muốn làm gì? 

-Cái em muốn làm nhất bây giờ....là..... 

~~~~~~~~~~ 

~~~~~~~~ 

Trường THPT Minh Đức 

-Chào thầy... 

-Ôi...em là Niệm Từ mà... 

-Dạ phải! 

-Em ngồi đi..em đến đây? có chuyện gì thế? 

-Dạ..em muốn quyên góp số tiến cho trường san sữa toàn bộ...với công nghê thông tin tiên tiến hơn....Mong là thế hệ sau có điều kiện học tập tốt hơn 

-Thầy...Thầy k nằm mơ chứ? 

-Dạ..k ạ..Em thành tâm đấy! 

Thầy HT cảm động rơi nước mắt...ước mơ của thầy..Cuối cùng cũng đc thực hiện 

Chương 55 - End

Đoạn Kết: 

7 năm sau 

Trường THPT Minh Đức 

-Hôm nay là ngày khai giảng của Trường THPT Minh Đức của chúng ta.... 

Thầy HT lớn tiếng tự hào... 

Tiếng vỗ tay vang lên rầm rầm 

-Đã là lần khai giảnh thứ 7 kể từ khi Minh Đức trở nên tiếng bộ như thế....-Thầy xúc động hồi ức 

-Các học sinh Minh Đức nên nhớ....Chúng ta có ngày hôm nay..đều nhờ Hạ Niệm Từ...em ấy chính là nữ thần của chúng ta...Minh Đức sẽ mãi mãi khắc tên em ấy lên bản vàng ghi ơn.... 

-Hạ Niệm Từ là ai thế thầy-1 học sinh thắc mắc 

-Em ấy..đã từng là học sinh của Minh Đức..chính em ấy..Chính em ấy đã cho Minh Đức trở thành như ngày hôm nay...chính em ấy đã cho chúng ta có 1 môi trường học tập tuyệt vời như vậy..... 

-Hoan Hô....Hạ Niệm Từ...Hạ Niệm Từ..... 

-Hạ Niệm Từ muôn năm 

Tiếng hoan hỉ vang khắp khán đài Minh Đức..... 

~~~~~~~~~~~~ 

Biệt Thự Hạ Gia 

-Hắc Xìiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii 

Nó liên tục nhảy mũi từ sáng tới giờ.. 

Chau mài..nó cởi chiếc tạp zề ra...lau lau mũi khó chịu 

-Hức...hông biết ai nói xấu em mà em hắc xì hoài!!!-Nó chu môi... 

Từ trên lầu...1 cô bé gái khoảng 5 tuổi chạy xuống...ôm chân nó lay lay..nũng nịu 

-Mami..con đói quá.... 

Hắn ôm hông nó từ phía sau..nhõng nhẽo nói 

-Bà xã ơi..Anh cũng đói nữa 

Nó Nghiêm mặt nhìn 2 cha con hắn.... 

-2 cha con anh định anh vạ em đấy à 

Con bé thè lười cười khúc khích..Hắn thì trầm giọng 

-Ông xã đói thiệt chứ bộ 

Nó cười địu đà 

-Liza...Con giúp mẹ nhặt rau nhé.. 

rồi quay sang hắn..Nó thè lười 

-Ông xã yêu...việc của anh là đi pha sữa cho con trai chúng ta đi....Cristy đói rồi kìa...Anh làm xong mới đc ăn nhé.. 

Hắn cười rạng rỡ...mang chiếc tạp zề lộc cộc pha sữa như đậu bếp chuyên nghiệp vậy... 

Nó khoanh tay..hài lòng 

\"Tính Tang....\" 

Bước ra mở cổng... 

Xuất hiện là 1 cậu bé nhỏ chừng 5-6 tuổi..mới nhìn đã biết là con của 1 hotboy rồi...đuôi mắt dài và khá lanh chanh.... 

-Cháu tìm ai?-Nó dịu dàng hỏi 

-Cháu hông tìm ai hết..mà là ba mẹ cháu tiìm..-Cậu bé ngọng ngịu đáp rồi chỉ tay về phía người đàn ông đang tiến về phía nó 

-Nào...Key..đừng chạy lung tung kẻo mẹ la con bây giờ... 

Vừa nhìn..Nó đã nhận ra ngay người đó là ai 

-Ôi..Minh Hoàng...Là cậu sao? 

Minh Hoàng cười niềm nỡ... 

-Tiểu Từ....rốt cuộc cậu cũng tỉnh..Tôi về thăm gđ cậu đây.. 

Nhìn cậu nhóc kháu khỉnh..Nó hỏi 

-Quý tử nhà cậu đây à? Đẹp trai thế...mẹ cháu là ai đấy nhỉ? 

Vừa ngớt giọng đã nghe 1 giọng nói phát ra trong xe 

-Minh Hoàng..Anh hông đỡ em em cho đứa bé trong bụng đau đấy! 

Nghe là nó nhận ra liền 

-k phải..k phải cô bạn giao giao của tôi chứ?-Nó cười 

Minh Hoàng bước ra xe đớ lấy vợ mình đang mang thai..dịu dàng nói 

-Anh tới nè...vợ yêu! 

Nó cười ha hả.. 

-Trời ơi..Cô bạn Giao Giao nam tính của tui đây sao? 

Giao giao ôm nó..Cười hạnh phúc 

-tớ nhớ cậu quá..tiểu Từ...xin loi63nhe1..chúng tớ kết hôn ở IsLand nên k kịp gửi thiệp mời cho 2 người 

-Chỉ cần cậu hạnh phúc là đc... 

Cả 3 tiến vào nhà...Minh Hoàng nhìn bất giác xung quanh 

-Nguyên Vũ đâu? Nó ra ngoài rồi hả.... 

Chưa dứt lời đã thấy hắn hớn hỡ cầm ly sữa trên tay...chạy ra.Minh Hoàng ngỡ ngàng 

-Hã...thằng bạn hotboy của tui đây sao? 

Hắn cười xòa.. 

-Gđ là nhất mà mày..... 

Nó nheo mắt nhìn hắn.. 

-Con trai chúng ta..đang ở trên đấy.... 

Mọi người hòa ngập trong những nụ cười hạnh phúc... 

Cơn ác mông khi xưa đã k còn đeo đẵng lấy nó nữa..Căn biệt thự giờ đây trở nên ấm áp và thân thiện với những tâm hồn tràn ngập yêu thương 

Hắn Quay mặt đi...Vô tình để rớt 1 vật gì nhỏ nhắn 

Cuối nhặt nó..Hắn cười rạng rỡ hạnh phúc...Chiếc móc khóa 

-Tiểu Từ! 

~~~~~ The end~~~~~ 


Giới Thiệu Wap Đọc Truyện

đọc truyện hay và mới nhất hiện nay, cập nhật toàn bộ các đầu truyện đã full, đang viết. Giới thiệu đầy đủ chi tiết nhất cho các bạn có nhiều sự lựa chọn khi đọc những thể loại mà mình yêu thích, mong rằng wapsite sẽ giúp ích cho các bạn.!!!