XtGem Forum catalog
DocTruyenTeen.Wapgem.Com
HOMEChátGameFace

Chương 28

-Mày đánh trước hay tao?-Minh Hoàng nheo mắt hỏi hắn 

-Cho mày trươc đó..nhẹ tay thôi nhé \\\ku\\\-Hắn đáp 

Và bên kia..tên con trai mang tóc màu vàng hung bước ra... 

1 phát.. 

1 ngay bụng. 

1 ngay đầu 

và 1 tấn công vào hạ bộ 

Những đòn quyền Taekwondo rất đẹp mắt.. 

phải nói Minh hoàng rất đẹp trai..k hề kém hắn... 

1 chiếc răng khểnh hợp với đôi đồng điều trên khuôn mặt nâu đồng có vẻ rất manly của cậu ấy đã khiến biết bao nữ sjh Royal ngã như điếu đổ.. sao mà k đẹp đc! 

Bại tướng của cậu ta bước vào trong trươc con mắt kinh ngạc của 2 bên... 

-Còn nữa.chưa hết đâu! 

Hắn cười đểu rồi bước ra.. 

tên cầm đầu có vẻ \\\mất lòng tin\\\ khi thấy đồng đội bị đánh k thương tiếc như thế 

nhưng k thể mất mặt..và hắn đã bước ra 

Tim Huệ Chi tưng bừng rộn nhịp.. 

1 cặp mắt đẹp đến mê hồn và 1 khóe môi hồng tựa đóa hoa hải đường đang thiêu đốt tim can các nữ sinh... 

nhưng khóe môi ấy chỉ cười 1 cách hờ hững-những cái cười mỉa mai 

1 \"hit\" thôi! 

từ trên xã xuống với cú đạp rất mạnh...đẹp như tong phim kiếm hiệp truyền kì vậy! 

tên cầm đầu ngã khụy tại chỗ...máu tuôn từ môi ra..quả thật rất đau! 

Minh Hoàng vỗ tay 

-Cho tụi nó biết cái gì là đai đen Karate mày nhỉ 

Cả đám bên nó cười rộ lên 

Quả là đc mở rộng tằm nhìn 

hắn vênh mặt nhìn nó và Giao Giao như kiểu \"chiến thắng rồi-còn 2 người\" vậy 

và k đợi hắn đợi lâu 

Giao Giao bước ra nghênh chiến với nụ cười tươi như đóa hoa bách hợp 

và hắn cũng k thất vọng 

1 Cú bẻ tay đau đến mức có thể gãy xương vậy.... 

đứa con gái chảnh chọe hung hăng rơm rớm nước mắt bò vào trong! 

-Tới phiên bà rồi đó..Tiểu Từ! 

\"Tiểu Từ\"-thoáng nghĩ đến móc khóa hắn luôn mang theo bên người...có trùng hợp đến thế k? 

tiểu công chúa trong lòng hắn..hắn đã tìm lâu lắm rồi..nhưng vẫn biệt vô âm tích..cho đến khi mẹ hắn bắt hắn cưới vợ..k còn cách khác hắn phải trốn nhà đi 

Nó bị ép buộc phải bước ra..thực tế nó k muốn rắc rồi..nhưng chiều lòng cô bạn.nó đành miễn cưỡng 

-Con nhỏ xấu xí..đánh mày chỉ làm bẩn tay tao! 

Rất bực! giọng nói chảnh chọe và như \" chảy ra nước\",nghe mà phát buồn nôn 

-Nếu còn k im cái mồm thối thì tao cho đi chầu diêm vương luôn đấy 

Nó thực sự phát hỏa! 

Yahhhhhhhh 

Nữ sinh đó lao đến nó với thân hình to tướng...như muốn \" lấy thịt đè người\" 

Nhắm nghiền mắt lại 

chỉ còn khoảng 1s nữa thì thân hình mập mạp đó sẽ đè lên nó đến ngạt thở..1s cuối cùng 

cái lách người sang bên khiến mái tóc đỏ hung tung bay trong gió 

1 cú quật mạnh mái tóc vào mắt đối phương khiến cô ấy ngã nhào xuống đất đau điến 

k cần đụng tới người cô ta.nó vẫn có thể hạ gục mà k tốn chút sức lực 

1 nụ cười khinh bĩ..nhưng rất đẹp..đẹp đến mê hồn... 

nhưng k ai thấy đc... 

-Hoan hô.... 

tiếng vổ tay hò hét của tập thể 10A1 vang lên 

những lũ chảnh chọe khinh người cũng rút lui trước tiếng nói của Long 

-Nhớ những gì tụi bây vừa nói..Cút cho tao!!! 

Đám đông giải tán và sau đó là những tràn pháo tay,những cái ôm cảm động mà 4 đứa nó đc hưởng... 

Rất ấm áp...những phần thưởng giành cho người chiến thắng!

Chương 29

Nó mệt nhoài...ngồi trên thềm trước lớp và vẫn còn mắc cười, 

nhớ bộ dạng của tụi nó lúc chìu thật tình rất dễ thương! 

-Nhỏ khó ưa..chưa về à? 

-Giờ về! 

-Giao Giao với Minh Hoàng đi đâu rồi? 

-Giao Giao trật chân..cậu ta đưa cô ấy về trước rồi 

-Ô...tưởng 2 đứa nó đi đánh lẽ!! 

-k phải ai cũng đê tiện như cậu đâu! 

Nó bĩu môi rồi đi ra cổng thả bộ về 

Hắn cười đểu rồi chạy theo 

-nè nhỏ khó ưa,sao cậu ghét tui quá vậy? k phải tui rất đẹp trai sao 

-Thôi tự kỉ! 

ngẩn ngơ tò te...hắn hỏi nó 

-mà cậu tên Tiểu Từ hay là Niệm Từ 

-Muốn gọi cái nào cũng đc! 

-Nhưng hồi nhỏ tui có quen 1 bạn tên tiểu Từ..tui rất muốn gặp lại cậu ấy 

-Vậy thì đi tìm đi..nói tui làm zì? 

Ngẩn ngơ vài giây..nó típ 

-à...à..hay là cậu nghĩ tui là cô nhóc đó nên tối ngày đi theo tui? định tán tỉnh tui phải hông? hay là bị đổ trước tui rồi?-nó nhìn hắn đăm chiêu 

-Thôi...ai cũng đc..nhưng cô bé đó rất dễ thương..đâu có...xấu xí như cô..lêu lêu 

Hắn thè lười trêu nó rồi bỏ chạy... 

-Đồ khùng 

-cậu nói gì? 

-tui nói cậu khùng 

-Ừ.... 

-k có ai khùng như cậu! 

-làm sao có đc.. 

Nó thiệt là bó tay với tên đó... 

2 tản băng này cứ như ngàn năm k tan..sắp tu thành chính quả rồi mà giờ cũng biết trêu ghẹo nhau sao? 

-Là 2 đứa này!!!! 

1 đám đông tụ lại vài chục người bao lấy 2 đứa nó 

-Mấy người là ai?-Nó sừng sộ 

-Còn nhớ bọn anh k? 

Thì ra là 4 cái đèn giao thông ban chiều ở quán cà phê! nó nhếch mép 

-À...4 đứa Cún..chị vẫn nhớ 

-Con này láo thật-thằng tóc vàng lên tiếng 

Hắn nhắm bề k yên...rỉ tai nó 

-giờ làm sao? 

-Ai biết...liều đi 

Cắt ngang cuộc trao đổi của nó..hắn sẵng giọng 

-Lên cho tao! xử đẹp hết 

Thế là bọn côn đồ lao lên 

khoảng 20 đứa... 

2 đứa nó xuất những đòn quyền để phản ứng.. 

nhưng 20 rồi lại 20 nữa 

bọn chúng cứ như thể k chết..kéo đến hoài càng lúc càng động 

Hắn thấy nó có vẻ đuối sức...lên tiếng hỏi 

-Nè nhỏ...có sao k đấy? 

-Tui chịu sắp hết nổi rồi.. 

Nó thật thà thú nhận 

-Lên cho tao!-Hắn tiếp tục ra lệnh! 

-yahhhhhhhhh-Bọn chúng lao hệt tên đâm về phía 2 đứa nó 

-Khoan!-Hắn hét 

Ngừng lại bất ngờ...4 tên cầm đầu cũng bất ngờ 

-Muốn giở trò gì? 

Hắn cười xuề xòa chỉ tay về phía sau lưng bọn chúng 

-Nhìn kìa...cảnh sát tới 

Bọn côn đồ hốt hoảng quay lại cũng là lúc hắn nm81 tay nó chạy mất 

Hổn hển thở khi đã đến nơi an toàn...hắn vẫn chua7n bỏ bàn tay nhỏ bé của nó ra.. 

2 đứa nhìn nhau.. 

cười ha hả 

-lúc đó trông cậu tếu thật đấy-Nó trêu 

-26 kế chạy là thượng sách mà 

-Cũng hay! chiến thuật đánh nhau à 

-Trước giờ dnh91 nhau tui chưa phải chạy..lần này bị cậu báo hại...rồi! 

-Ơ..chưa ăn tối đã bị cậu làm cho ĐAO TIM 

2 đứa mệt nhoài..tựa lưng vào nhau 

-Để tui đưa cậu về cho chắc ăn! 

Nhìn hắn... 

-Trời..nay đổi tính rồi sao? 

-Thật là..cậu k móc tui cậu ăn k vào à? 

-Chắc vậy! 

Hắn đưa nó về nhà 

Giao Giao và Minh Hoàng đã về từ sớm 

-Nè..sao giờ 2 người mới về? đi đánh lẽ hả-Minh Hoàng trêu 

-Lẽ cái đầu mày.tí nữa là k còn gặp tao trên cõi đời này rồi! 

-Ố..có chuyện gì vậy? 

-@#$%^'*$%$^'*( 

2 đứa nó từ từ thuật lại tình tiết câu chuyện! 

-Trời ơi...tui lo cho bà quá...bà mà có chuyện gì chắc tui chết-Giao Giao ôm nó nức nỡ

-Nè..tui có ý kiến này...2 bà ở xa trường mà thân con gái vậy đi học nguy hiểm lắm..k biết chừng bọn chúng còn đến lần nữa..hay là...2 người dọn về nhà tụi tui ở đi-Minh Hoàng liếng thoáng 

-K đời nào!-Nó hét lên.. 

-Vừa tiết kiệm vừa an toàn 

-Ở chung với 2 người mà an toàn à?-Nó nhìn hắn hàm ý 

-Bọn chúng mà quay lại lần nữa là cậu chết cũng k ai biết đâu!-hắn lên tiếng 

-Tiểu Từ à...hay là...-Giao Giao lên tiếng 

Nó bối rồi..tiền..nó còn phải tiết kiệm...tiền lương nó k đủ đâu vào đâu! 

-Ừ..vậy cũng đc... 

-Vậy mai tụi tui sang dọn đồ giúp 2 người nhá-hắn và minh Hoàng phấn khởi 

Mặt méo xệch..nó đáp 

-Ừ... 

Việc chuyển nhà thật vất vả!. 

4 đứa mệt nhoài cả người mới có thể chuyển hết đống bùi nhùi về nhà hắn 

ngã lưng xuống giường...nó la lên 

-Thoải mái thật 

-Ra ngoài..đây là phòng của tui-hắn trợn mắt 

Hơi bị quê...nên nó bước ra ngoài mà k cần chào hắn 

nhà khá rộng có tất cả 4 phòng ngủ..vừa cho 4 đứa nó.. 

chỉ có 1 bật tiện là chỉ có 1 cái nhà VS..kẻo có ngày nó phải giành nhau với hắn thì \"mất mặt\" lắm! 

mà k biết tin đồn ở đâu truyền nhanh như thế..việc tụi nó sống chung với 2 chàng hoàng tử lan truyền khắp nơi 

Huệ Chi vốn k ưa 2 đứa nó giờ nghe thêm chuyện này càng thêm ghét..nhưng cơn ghét k bộc lộ phía bên ngoài 

cô ta luôn tìm cách hạ mình kết thân với tụi nó..chỉ mong tiếp cận đc hắn..đc hắn chú ý đến.. 

nhưng mà hắn cứ như con động vật vô cảm...cứ hờ hững..cái hờ hững đó như xiết chết trái tim cô! 

Giờ sinh hoạt: 

Cả lớp cứ nháo nhào lên...ôi chào! thuở học sinh sợ nhất là giờ sinh hoạt mà! 

-Ước gì có túi thần kì của đoremon mình sẽ mượn cái gì có thể chóng lại tiếng cải lương của bà cô la sát!! 

-Trời hỡi trời ơi..lớp lại hạng cuối..lại nghe mắng nữa rồi! 

-ước gì con cô bệnh..nhà cô cháy...xe cô hư..chống cô có vợ bé..để cô k đến lớp đc. 

Cả lớp nó tiếng than não nề..nghe xót cả ruột..giờ sinh hoạt đáng ợ vậy sao? 

-Học sinh...Nghiêm! 

tiếng lớp trưởng vang lên khi cô bước vào lớp 

người này rỉ tai người kia... 

-k sát khí 

-tươi như hoa 

-chắc là thầy Vĩnh vừa tỏ tình với cô rồi 

-thoát nạn rồi!!! 

Cô tằng hằng giọng..ra hiệu cho lớp ngồi xuống..miệng vẫn nở nụ cười hiền 

-Cả lớp ngồi! 

Như buộc miêng 

-Cô ơi..thầy Vĩnh vừa tỏ tình hả cô? 

Trợn mắt to..cô xấu hổ 

-khẽ thôi! 

Ôi trời 

Cả lớp bật cười ha hả 

-con người khi có tình yêu là dễ chịu vậy đó 

-Cô ơi..hèn gì nay em thấy cô đep quá trời quá đất 

Tụi lớp nó thi nhau nịnh hót 

-Chèn ơi! mấy đứa làm cô xấu hổ quá hà-Cô đỏ mặt đáp 

-Cô ơi..chắc là thấy Vĩnh nói yêu cô hả?-Long trêu 

-Cái thằng này..đương nhiên là vậy rồi-Bảo đáp 

-Nhiều k cô? 

-tất nhiên là nhiều.. nhiều lắm lắm lun.. rất chi là nhiều.. nhiều bá đạo.. ối zời ơi là nhiều.. => nói tóm lại là nhiều..@@ 

Lớp nó cứ đứa xướng đứa họa...cô đc dỗ cười thích thú 

-Mà này..lớp tuần này đứng hạng mấy?-Như k quên chủ đề chính...cô hỏi 

cả lớp đang rôm rả bỗng im bặt..im k tiếng động 

-lớp trưởng? 

-Dạ..em thưa cô..lớp mình..nay hạng nhất......... 

-thật k?-Cô mừng rỡ 

-Dạ thiệt..nhưng là từ dưới đếm lên!-Con nhỏ lớp trường thật thà đến mức thấy cô tức mà đầu xì xì khói..y hệt tu luyện nội công thâm hậu 

Như rỉ tai 1 bạn gí bảo 

-Cô tẩu quản nhập ma rồi tui bây ơi....! 

Cô chủ nhiệm đập bàn 

-Cả lớp...Đứng! 

Cả lớp đứng bặt dậy...chờ tuyên án tử hình 

-Cô ơi..tha đi cô...nay có chuyện Zui mà cô 

-Cô ơi...thủ hạ lưu tình 

dang cố hết sức năn nỉ nhưng m,ặt cô đằng đằng sát khí 

-Muốn tui tha cũng đc..nhưng cuộc thi Nữ Sinh Duyên Dáng đợt này phải thắng cho tui! 

-Trời...! 

-Sao có thể 

lớp nó xôn xao nghe mà mất niềm tin! 

-Lớp mình thắng..thì thầy Vĩnh mới chịu mời tui đi ăn..mà ăn rồi..tui mới vui..mà vui rồi..tuii mới nghĩ đến chuyện bỏ qua-Cô liếng thoáng 

Cả lớp lắc đầu ngao ngán 

Ai cũng biết thấy Vĩnh chủ nhiệm lớp điểm..lớp của Huệ Chi..mấy năm liền toàn lớp thầy đoạt quán quân..mà nay cô treo giải khó thế 

-A..hay là để Giao Giao đi thi 

-Ừ hé 

-Ý kiến hay! 

Cả lớp đổ dồn vào cô bé Giao Giao.... 

-Giao Giao của chúng ta xinh hơn hẳn Huệ Chi mà..cô nhỉ 

-Ừ..tốt..vậy để Giao Giao đi thi 

-lần nay có hi vọng rồi 

Ôm cô đầy niềm tin..Như mập trao di chúc 

-Mạng sống cả lớp nhờ vào bà đây!!!! 

!! @.@

Chương 30

Ngày thi Nữ Sinh Duyên Dáng cũng đến 

và Giao Giao nhà ta như 1 thiêng thần,đầy tự tin chiến thắng!!!! 

1 bộ váy trắng xinh hợp với màu da mịn màng của cô...điểm nhấn của chiếc váy là cái nơ hồng thắt ngang hông và 1 làn vải Vôn mỏng xuyên thấu làng da ấy.. 

mái tóc đen tuyền thả tự nhiên tung bay trong gió..đôi mắt màu cà phê với hàng mi rậm vun vút cong thoat2 chớp.. 

1 nụ cười đẹp như hoa bách hợp.. 

Cô ấy đang hớp hồn các nam sinh... 

-Giao Giao!! 

-Giao Giao 

tiếng hò hét vang lên khắp khàng đài Minh Đức...k chỉ lớp nó..cả toàn bộ trường đang dồn vào cô bé.. 

Đầy tự tin.! 

Cô đã chiến thắng...! 

Huệ Chi rất bực dọc..thất vọng nữa! 

-Quán Quân năm nay thuộc về 10A1..1 bất ngờ phải k? chúc mừng tập thể 10A1..-tiếng thầy hiệu trưởng vang lên.. 

-Hoan hô... 

-Thắng rồi 

-Giao Giao I love You.... 

tiếng hò hét vang lên mãnh liệt...cầm tờ giấy khen trong tay..cô bé cười tỏa sáng!!! 

-Chúc mừng em!-Thầy HT nhìn nó 

-Em cảm ơn thầy! 

1 chiến thắng rất đáng tự hào! 

~~~ 

-Thầy có tin mới tuyên bố-Thấy HT đột nhiên tuyên bố 

-Trường chúng ta nắm trong tóp đi thi Miss Idol toàn nước...và thấy mong sẽ đoạt giải để dùng khoảng ấy tu sữa trường mình ngày 1 tốt hơn 

tiếng xì xầm bàn tán 

-Thấy ơi!!! thi Miss Idol có nghĩa là với các trường toàn nước hả?-Giao Giao hoảng hồn 

-Ừ.. 

-Trong đó có Royal? 

-Dĩ nhiên 

-Trời ạ...thầy có biết Idol mấy năm trước của Royal là ai k? 

-Thầy tìm hiểu rồi...là tiểu Thư Hạ Niệm Từ..cô ấy xinh đẹp như 1 thiên thần vậy 

-Oh my God! 

-Nhưng gần đây báo chí đăng tin cô bé đã bỏ nhà đi..và lần này thầy hi vọng em sẽ mang lại vinh quang cho trường mình 

-Thầy ạ..Royal vẫn còn 1 Thủy Linh tươi như hoa..em k phải đối thủ cô ấy 

-sao em biết? 

Thoáng giật mình...nhưng cô vẫn điềm tĩnh 

-Thầy muốn trường mình thắng thỳ hãy đi van xin bạn Niệm Từ lớp 10A1..nếu k thỳ còn lâu mới rớ đc cái vương miệng đó! 

Gỏn lọn nhiêu đó..cô bé đáp 

thầy hiệu trưởng thoáng sững sờ 

!!! 

Chap 30 (tiếp) 

Phòng học lớp 10A1 đang náo nức...tất cả đều rất thoải mái khi năm nay lớp lại giành đc chức Quán Quân 

Cô giáo chủ nhiệm đang tươi như hoa..hết lời khen ngợi Giao Giao 

-Em thật là tuyệt...tuyệt thật đấy..Giao Giao à... 

-Cảm ơn cô... 

-Em hãy cố gắng đạt Vương Miệng trong cuộc thi Miss Idol lần này nửa nhé..vậy thì sẽ k còn lớp nào giám khinh thường 10A1 chúng ta nữa 

-Cô nghĩ em làm đc à?-Giao Giao trố mắt 

-Cô thực sự ước ao 1 ngày nào đó trường mình sẽ trở thành RoyAl thứ 2 

-Cô biết gì về Royal? 

-Sao lại k?Royal là trường lớn nhất nước ta..do chủ tịch tập đoàn BĐS Hạ Niệm Nam đầu tư vào..cơ sở vật chất ở đó tốt khỏi nói...toàn là những học sinh ưu tú,chăm ngoan..học giỏi thi vào..bao năm trường đã đoạt Vương Miệng,Huy Chương của các cuộc thi trước sự ngưỡng mộ của các trường con chúng ta... 

-Chỉ vậy thôi ạ?-Giao Giao nhếch môi... 

"Cái trường quỷ chỉ toàn những con người ganh đua đó kị tốt thế sao?"nó thầm nghĩ 

-Đương nhiên..còn nhiều điểm nổi bật khác..có kể ra thỳ chắc các em cũng k biết đâu...RoyAl chính là thần tượng của cô.và các em sẽ k bao giờ biết đc điều đó....-Cô thao thao bất tuyệt 

-Sao cô lại nghĩ tụi em k biết?-Minh Hoàng Buộc miệng 

-Vì các em làm sao có tư cách đc học trường đỉnh như thế chứ..có nói với các em cũng là đàn gảy tai trâu..các em k thể biết RoyAl tuyệt như thế nào đâu. 

4 đứa nó k hẹn mà cùng nhìn nhau..như trong 4 đáng có cùng 1 ý nghĩ 

"tuyệt mà tụi tui phải trốn thế này à? khủng khiếp thì có" 

Rồi quay sang Giao Giao..cô tiếp 

-thần tượng của cô chính là Hạ Niệm Từ..con gái của chủ tịch Hạ Niệm Nam... 

Nó đang mân mê ngón tay bỗng dưng bẻ đứt móng khi nghe cô giáo nói thế..trời đất..thần tượng nó à? 

-Bạn ấy tuyệt như thế hả cô?-Như mập tò mò 

-Ừ...rất tuyệt em ạ...cô đã vinh dự thấy em ấy trong lần thi Miss Idol năm ngoái...rất đẹp..đẹp đến mê hồn..cô có thể ngắm em ấy cả ngày mà k biết chán đấy 

Giao Giao che miệng cười khúc khích..nó thì úp mặt xuống...xấu hổ mà.. 

-Vậy sao em có thể Thi lại cậu ấy hả cô-Giao Giao cười ngặc ngẽo 

-Có tin đồn em ấy đã bỏ nhà đi rồi...Niệm Từ..cô luôn ủng hộ em ấy dù em ấy làm bất cứ chuyện gì 

-Cô thần tượng cậu ấy tới vậy sao?-Nó buộc miệng hỏi 

-Đương nhiên..chỉ 1 lần nhìn thấy em ấy ngoài đời cô phải mất 1 tháng tiền tiết kiệm cô cũng chịu 

" oh my god em trước mặt cô này" @@ 

-Nhưng mà...Cô ơi..chắc hẳn Royal k chỉ có 1 Niệm Từ sắc nước hương trời mà phải còn nhiều hotgirl khác cô nhỉ-1 bạn nói 

-Có lẽ... 

-Cô ấy tên Thủy Linh..năm nay là hs lớp 12 rồi...trừ Niệm Từ..cô ấy là người nổi trội nhất trong trường!-giao Giao lém lỉnh 

Cô ngẩn ngơ tò te..cả lớp cũng chú ý vào cô bé hơn... 

hắn và Minh Hoàng cũng bất ngờ khi cô bé hiểu Royal như vậy 

-sao...sao em biết rõ thế?-Cô mấp máy 

-Dạ....Dạ tại..tại em cũng là fans hâm mộ của Royal mà-Cô gãi đầu.. 

phù....tí nữa là lộ 

-Hờ....làm cô tưởng em là nhân vật quan trọng...mà ngộ..ngươi ta cũng là Niệm Từ...sao mà ngươi ta đẹp như thế..còn Niệm từ của lớp mình....haizzz 

Cô nhìn nó thở dài... 

"Xấu quá hả cô !!" 

-Mà nè..lần này chúng ta chiến thắng..cô cho phép lớp đi picnic với các trường..chủ nhật tuần này..mổi năm học các trường luôn tổ chức 1 cuộc picnic giao lưu...mấy năm trước lớp chúng ta k có kinh phí...chỉ biết nhìn lớp # đi chơi..năm nay cho phép các em tham gia đấy 

-hoan hô..... 

-Cô muôn năm 

-Nhờ Giao Giao cả 

Cả lớp ầm ầm lên..ai cũng xôn xao..mong cho mau đến chủ nhật! 

Chap 31: 

-Chủ tịch....-1 ng đàn ông trung niên đang hết mực lễ phép trước 1 người 

-Thế nào..có tìm ra con bé k trợ lí Nguyên? 

-Tôi làm việc bất lực..đã sục tung các trường trong nước nhưng vẩn k tìm ra tiểu thư mang họ Hạ...tên Hạ Niệm Từ. 

khẽ lắc đầu..thở dài đầy lo âu 

-Con bé thực sư quá cứng đầu..đã gần 3 tháng..nó vẫn k 1 chút tin tức cho ta.... 

-Nhưng có chuyện này đầy nghi vấn lắm chủ tịch à! 

-Chuyện gì? 

-Có phải tiễu thư có 1 người bạn thân tên Lại Giao Giao k? 

-Đúng vậy..2 đứa nó rủ nhau đi rồi 

-Tôi tìm thấy tên của tiểu thư Lại ở 1 ngôi trường 

-Thật chứ? 

-Vâng.. 

-Tôi chắc hẳn con bé đang ở đó...bằng mọi cách đưa nó về thành phố này ngay lập tức cho tôi! 

-Vâng..thưa ngài chủ tịch! 

~~~~ 

Tại biệt thự Khấu Gia 

-Chị à..Nguyên Vũ nó bỏ đi thật rồi sao? 

-Hừm..chị bồn bề công việc..k có thơi gian đâu mà đi tìm nó..việc đó giao cho em đó Mộc Miên à-Liếc nhìn đứa em gái ruột..bà Khấu nghiêm nghị 

-Thằng này nó đi đâu mà bặt vô âm tính 3 tháng trời rồi 

-Nó k đồng ý cuộc hôn nhân đó nên nó đã bỏ đi 

-Chị k nên ép nó chứ 

-Mộc Miên à...k phãi ai cũng có phúc lấy đc con gái cưng của Chủ Tịch Hạ đâu. 

-Thôi...việc tìm nó chị để cho em..và e k muốn chị làm tổn thương đứa cháu duy nhất này đâu! 

ng đàn bà tức giận bỏ ra ngoài...chính là Dì của hắn...Đỗ Bảo Mộc Miên-em gái ruột của phu nhân nha họ Khấu..Đỗ Mộc Lan! 

~~~~ 

-Nè.. bà đi picnic k?-giao Giao lay nó đang trùm chăn ngủ say sưa 

-K..tớ k hứng thú.. 

-Thôi mà...hôm nay là chủ nhật rồi đấy!..đi đi mà 

-k đi 

-Đi mà..năn nỉ 

-k đi đâu...tớ mệt lắm 

-k đi thì đừng trách nhé,,tui cù léc đấy 

\\\"Ôi...nó sợ nhột!\\\" 

Ngồi bật dậy mệt mỏi..nó quơ tươ tay tìm cái kính ngố ơi là ngố mang vào 

-Bà k bỏ 2 cái đít chai ra đc à? 

-Vô duyên! 

Nó bỏ ra ngoài... 

-Tui xếp hành lí cho bà luôn đấy nhé 

Giao Giao nói với theo 

Hắn và Minh Hoàng đang chơi bóng rỗ phía bên ngoài 

đứng nhìn từ xa...hắn quả là rất phong độ...và bãn lĩnh nữa.. 

đúng là 1 người chồng trong mơ ước.. 

Giao Giao tí tỡn chạy ra chỗ 2 ng họ 

-k đi picnic hả 2 người kia? 

Minh Hoàng ngạc nhiên.. 

-Hôm nay đã là chủ nhật rồi à? 

-Ừ..đi k? 

-Tui mệt lắm..tui ở nhà...-hắn bỏ trái bóng xuống và đi vào trong.! 

-Cái thứ BĂNG THÀNH TINH NGÀN NĂM-Giao Giao nghiến răng két két.. 

-Còn cậu? Đi k?-Quay sang Minh Hoàng đang rừng rực cháy 

-Thôi! tui ở nhà luôn...làm biến lắm...lè lè 

Cậu ta vui tươi chạy vào trong 

-Hời....Nhiều khi tui nghi ngờ giới tính 2 người nay ghê..cha Minh Hoàng cứ bám cha Vũ như sam á! 

cô bé lẩm bẩm rồi đi vào nhà... 

Nó thay 1 cái quần sort ngắn ngang gối và đi đôi giày thể thao..trông khá sành điệu đó chứ 

Nếu nó k ở bộ dạng xấu xí thì chắc hẳn ai nhìn vào cũng đoán là 1 tiểu thư chính hẵng..hắn nhìn nó từ đầu tới chân! 

-Đi picnic à? 

-Ừ. 

-Sao nay đổi tính à 

-Nhiều chuyện! 

-sao cậu k hỏi tui sao k đi 

Nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên..mà như muốn ăn tươi nuốt sống 

-Cậu có vấn đề chỗ não à? đi hay k mắc zì tui hỏi! 

-Cái con nhỏ này! 

-Lớn rồi! làm giấy chứng minh rồi.. 

Nó quẩy 2 cái vợt rồi đi vào trong 

Hắn cũng tò tò đi theo 

-Tui k đẹp trai tí nào sao? 

-Đẹp k liên quan gì tui? 

-Sao cậu k đổ nhỉ? đáng lẽ phải bám theo tui...xin chữ kí hay đề nghị hẹn hò gì gì đó chứ 

Nó trợn mắt 

-Cậu đang làm phiền tui đấy.! 

Hắn quê quê...bỏ vào trong! 

-K đi thật hả 2 ông kia? 

Hắn lưỡng lự..nhưng nhìn bản mặt khó ưa của nó..hắn cóc thèm đi! 

-k đi 

-Còn minh Hoàng? 

Giao Giao lém lĩnh 

-picnic nhất định sẽ rất rất rất là vui đấy..vui ơi là vui luôn 

Minh Hoàng 2 tay đan vào nhau..nữa muốn đi..nữa muốn k 

-Nhanh soạn đồ đi tụi tui đợi!-Giao Giao giục! 

1s,2s.3s...hắn cười nhếch môi 

-Nó k đi đâu..khỏi rủ..mày nhỉ?-Quay lại nhìn Minh Hoàng đầyt ự tin.. 

nhưng anh ấy đã biến mất vào trong 

khi trở ra với 1 cái balo trên lưng 

-Trời...may đi bỏ tao thật à? 

Minh Hoàng gãi gãi đầu 

-Bằng tăng k thể tới tây thiên đc...xin lổi bỏ cuộc giữa đường 

cậu ta cười rồi bỏ ra xe.... 

Bỏ 1 mình hắn ở nhà... 

-Bye bye ông nhá...BĂNG TINH-Giao Giao chào tạm biệt hắn 

cuộc picnic diễn ra ở 1 khu rừng khá rậm rạp với rừng cây um tùm và bầu khí quyển trong lành... 

mọi vật đang rất yên ã và tràn trề nhựa sống 

Trường nó dụng 1 ngôi Trại lớn cạnh cây bằng lăng lấm tấm hoa..cũng khá đông đúc học sinh 

xung qanh là các trường làng khác đang hì hục đỗ lều... 

Huệ Chi đứng cạnh nó..đưa cho nó 1 chai nước khoáng,cười hiền hậu 

-Cho cậu này 

-Cảm ơn..-Nó lịch sự đón nhận chai nước 

-Cậu ở cùng nhà với Nguyên Vũ à? 

-Ừ.! 

-Có vui k? 

-đừng hiểu lầm..chúng tui ở cùng nhà chứ k cùng phòng! 

Như hiểu đc điều Huệ Chi cần biết..nó đáp gỏn lọn 

-ồ..mình chỉ tò mò thôi! 

Nó rất k hài lòng khi bị hạch sách như thế..hay k thích Huệ Chi hỏi về hắn 

Có trời mới biết! 

Buổi tối...lửa trại nổi lên khắp nơi,cả 1 vùng trời rừng rực cháy 

nơi này cũng k cách xa khu nhà của nó là mấy..nhưng y hệt tách biệt với thế giới bên ngoài 

Những trò chơi nhân gian đc bày ra với những giải thưởng kỉ niệm rất đáng yêu... 

trường làng thi nha chơi kéo co..rồng rắn.. 

cuộc sống bộn bề chốn thị thành sao có thể bắt gặp những hình ảnh đẹp như thế? 

Nó lay vai Minh Hoàng 

-Cậu biết chơi cái đó k? 

Chỉ tay về phía hội người chơi cà kheo..nó hỏi 

-biết chứ...mình là cao thủ đấy 

-Chơi cho tớ xem đi-Nó đề nghị 

Sững người trước sự hòa nhã của nó..như ngạc nhiên.. 

vẻ lạnh lùng hàng ngày đang dần dần biến mất.! 

-Được thôi!-Minh Hoàng nhanh nhảu chạy về phía đám đông 

Nó cũng tiến lại gần đấy.chăm chú theo dõi 

Cậu ấy đi rất đẹp..nhưng cũng rất ngộ..đôi lúc vẫn bị ngã nhưng vẫn tươi cười y hệt 1 đứa trẻ ngây thơ 

-Minh Hoàng quả là rất đáng yêu!-Giao Giao bỗng nói 

Nó vẫn k nói gì 

-Có phải cậu lại nhớ supper man của cậu k? 

-.... 

-Đã 5 năm rồi..chắc gì cậu ấy sẽ trờ về chứ 

-Tớ tin 1 ngày nào đó mình sẽ gặp lại cậu ấy 

Vỗ vai người bạn thân ..cô an ủi 

-Đừng buồn nữa,.mọi việc sẽ qua mau thôi! 

Cuộc trò chuyện của 2 đứa bị cắt ngang khi Minh Hoàng trở lại.. 

trên tay cầm 1 chiếc vòng đc kết bằng những đóa hoa tươi xinh xắn 

-Cho cậu này! 

Cậu ấy nhẹ nhàng đạt vòng hoa lên đầu nó 

giao Giao thoáng sững sờ...cô cứ nghĩ cậu ấy sẽ đặt vòng hoa lên đầu mình chứ! 

có chút thật ọng và bối rối! 

-Đẹp thật đấy-Minh Hoàng buộc miệng khen... 

trong bóng tối heo hắt...vẻ đen đúa nó cố bôi lên người cũng k hiện rõ..thoát ẩn thoát hiện..nhìn nó lung linh biết mây! 

Như nhận ra điều bất thường của Giao Giao...nó nhẹ nhàng gỡ vòng hoa xuống..đội lên trên đầu cô bạn nhỏ..nhẹ nhàng 

-Cảm ơn..nhưng tớ k hợp với cái này...Giao Giao đội là thích hợp nhất 

Nó bỏ vào trong 

3 người 3 tâm trạng 

sao cậu ấy k nhận vòng hoa của mình tặng? cậu ấy k thích nó sao? 

sao Minh Hoàng lại tặng vòng hoa cho Tiểu Từ? cậu ấy thích Tiểu Từ sao? sao mình có vẻ k vui vậy nè? 

Giao Giao thích Minh Hoàng sao? cũng tốt...còn mình..mình cần ai? supper man..cậu có trở về k? 

mổi người 1 cảm xúc...1 tâm trạng khác nhau! 

Ngồi trên tản đá cạnh cây bằng lăng..nó khẽ hát..bài hát mà nó yêu thích La La love on my mind 

" There is only....la la love in my mind 

Gonna leave my..la la lobe on the line 

Baby just surrender.. 

Youll be la lucky tonigt.. 

Looking out for...oohla la la famour 

And im gona la la love you toujours 

Theres no doubt it.. 

Youre the la love of my life 

...." 

-k ngờ giọng hát cậu ngọt ngào đến vậy đấy! 

thoáng giật mình..nó sững người 

-Khuya rồi..sao cậu chưa ngủ? 

Huệ Chi mon men..ngồi cạnh nó..ngây thơ đáp 

-Mình muốn đi đến cây cầu nguyện 

-cậy cầu nguyện? 

-ừ..ở đây có tương truyền là cây cổ thụ ngàn năm trong rừng sẽ giúp ước mơ chúng ta thành hiện thực 

-Thật ư?-Nó mưng rỡ 

-Mình chỉ nghe nói 

-Cậu biết đường đi k? 

-Đương nhiên..mình sinh trưởng từ nhỏ ở nơi này mà 

k biết đó có là sự thật k..nó luôn nuôi 1 hi vọng..1 gđ hạnh phúc 

mẹ nó..sẽ ở bên nó mãi mãi 

-Chúng ta sẽ đi chứ?-Huệ Chi hỏi 

-Ừ...nhất định! 

Nó phấn khởi..dù là 1 hi vọng mong manh nó cũng k từ bỏ 

1 khao khát của cô bé muốn có ba..mẹ..có 1 gđ hạnh phúc 

Huệ Chi dẫn nó đi đến cậy cổ thụ lớn tuổi..đường rất khó đi.. 

những bụi gai chông chênh đôi lúc làm chân nó sướt máu.. 

nhưng nó vẫn đi..và nuôi 1 hi vọng nhỏ trong lòng 

Niềm háo hức của nó k biết bao nguy hiểm đang rình rập 

-Đến rồi!-Huệ Chi chỉ tay vào cây cổ thụ lớn... 

-là nó sao?-Nó ngạc nhiên 

-Ừ..cậu cầu nguyện đi! 

Nó chắp tay..thành tâm cầu nguyện..nhớ đến mẹ mà nước mắt nó lưng tròng 

-Thôi chết rôi..hoa tai của mình--Huệ Chi sững sốt sờ tai khi đôi hoa tai chỉ còn 1 cái 

-Sao thế? cậu có chuyện gì à? 

-đôi hoa tai mà ba mình tặng hồi sinh nhật rớt đâu rồi...nó rất có giá trị kỉ niệm với mình 

Bỗng nhớ đến chiếc nhẫn mà ba nó tặng..nó đã k mang theo. 

Như có chút đồng cảm..nó dịu dàng 

-Đừng lo..chúng ta sẽ tìm nó chứ? 

-Ừ..cậu cứ ở đây cầu nguyện..mình đi tìm nó rồi sẽ quay lại đón cậu!-Huệ Chi mếu máo 

Nó thực sự tiếc nuối cho món quà kỉ niệm vô giá...nó hiểu đc..món đồ mình yêu thích mà đánh mất sẽ đau khổ như thế nào mà 

-Tớ đi tìm cùng cậu..2 người tìm sẽ nhanh hơn! 

-k đc..lỡ cậu lạc thì sao? hay để mình tìm đc rồi quay lại rước cậu 

khẽ lưỡng lự..nó gật đầu 

-Ừ...tớ chờ cậu 

Nó ngồi phía dưới gốc cây cổ thụ chờ Huệ Chi trở lại.... 

và nó..k biết nơi này là nơi nào...lạ lẫm..và âm u! 

~~ 

-Đồ ngu!-Huệ Chi móc trong túi áo chiếc hoa tai còn lại..cười nham hiểm rồi trở về trại! 

Đã 3 tiếng...nó bắt đầu cảm thấy bất an.. 

-Huệ Chi..cậu ở đâu?..Huệ Chi?? 

tiềng gọi nhỏ bé của nó k tiếng người đáp 

chỉ có tiếng vọng lại của núi rừng! 

-Huệ Chi à? cậu đâu rồi? 

Như k còn kiêng nhẫn chờ đợi...nó cố tìm lối ra 

nhưng 4 bề toàn là cây và chỉ cậy...nó biết đi theo lối nào 

con bé yếu đuối đang đối đầu với nổi sợ hãi.. 

Bóng tối...đang bao trùm lấy nó 

-Lạnh..Tiểu Từ lạnh lắm ba ơi..mẹ ơi..... 

Nó khóc rưng rức...nó nhớ mẹ...và nó sợ lòng dạ của con người! 

~~ 

-Nè..tiểu từ đâu?-Giao Giao bật hét lên kinh hoàng khi k thấy nó 

-Chắc cậu ấy đi đâu xung quanh đây thôi-Minh Hoàng trấn an 

-Nhưng đã dọn xong trại..gần về rồi..cô ấy ở đâu chứ-Giao Giao lo lắng 

-À...Lúc hừng sáng tớ gặp Niệm Từ..cậu ấy nói về trước có chuyện gấp-Huệ Chi thông báo 

-k thể nào...nếu đi cậu ấy nhất mình nói vs tui-Giao Giao quả quyết 

-thật mà...cậu ấy nói với mình như thế-Cô đang cố gắng thuyết phục 

-Mong là k có chuyện gì!-Giao Gioa lo lắng 

-Hay về nhà thử xem đã! 

Khẽ gật đầu..cô bé tiếp 

-Tiểu Từ..cậu đừng xảy ra chuyện gì nhé!!! 

Chiếc xe từ từ lăn bánh khỏi khu rừng ấy 

bỏ lại tiếng gọi não nề...tiếng kêu cứu thảm thiết của cô bé nhỏ! 

~~ 

-Cứu tớ với..... 

Hắn bật dậy khi nghe tiếng gọi ngặt ngẽo của 1 người con gái..giọng nói rất quen 

Bồn chồn lo lắng.... 

-con nhỏ khó ưa...sao giờ này chưa về nữa... 

~~ 

Minh Hoàng và Giao Giao chỉ kịp vứt túi hành lí xuống nhà..chạy thẳng vào trong gọi lớn 

-Tiểu Từ...cậu về chưa? Tiểu từ? 

hắn mừng rỡ chạy ra..nhưng có chút hụt hẫng 

-Sao chỉ có 2 người? Nhỏ khó ưa đâu?-Hắn lo lắng hỏi 

-Cậu ấy vẫn chưa về sao?-Giao Giao lay mạnh người hắn hỏi 

-Có chuyện gì vậy? 

-Sáng nay khi dỡ trai đã k thấy cậu ấy..Huệ Chi bảo cậu ấy về trước rồi nên tụi mình về đây tim-Cô bé khóc nức nỡ 

-Có chuyện gì vậy trời..cậu ấy ở đâu-Minh Hoàng bồn chồn 

-Để tớ quay lại khu rừng ấy tìm..nếu lâu quá k thấy tớ về thì báo cảnh sát nhé! 

Hắn nói rồi chạy đi như bay 

"con nhỏ khó ưa...câu k thể xảy ra chuyện gì chứ?" 

Chương 32

Hắn cứ thế mà chạy...mà k hiểu tại sao mình lại lo cho con nhóc khó ưa đó đến thế? 

Khu rừng vắng lặng..những cơn gió heo hắt thổi lạnh cả người.. 

Nó bườn mình trong cái tối lạnh lẽo để tìm đường sống..nó gọi..nhưng k ai nghe thấy 

-Ba..mẹ..Giao Giao..cứu tớ với....Mẹ ơi..con lạnh lắm... 

Nước mắt lo sợ thi nhau lã chã rơi...nó k còn chút sức lực để phản kháng nữa 

-Nè..nhỏ khó ưa..cậu ở đâu đấy?? có nghe tui gọi k? 

Có nghe lầm k? có người đi tìm nó? 

là thật hay chỉ là ảo giác của con người sức tàn lực kiệt? 

-Nhỏ khó ưa..cậu ở đâu??? nghe gì k??-Hắn ra sức gọi..nhưng k 1 tiếng đáp 

-Nếu cậu còn muốn sống thì lên tiếng đi..... 

Nó chỉ nghe thoang thoang tiếng gọi...nó muốn hét lên\"tôi ơ đây\" nhưng k còn đủ sức 

Cái giá lạnh..cái đói và khát đang xâm chiếm cơ thể 

nó hoàn toàn gục ngã 

-Ne..tỉnh lại đi..nhỏ khó ưa...tỉnh lại đi-Hắn mồ hôi nhễ nhại trên trán..đang gọi nó trong thổn thức 

-Là cậu sao? có phải cậu k? supper man? 

nó chỉ nói đc câu nói đứt đoạn như thế và ngất hẳn 

Hắn bế nó trong lòng và chạy ra trước cơn mưa đang ùn ùn kéo đến 

Mưa dập vào mặt hắn ..đau và rát inh ỏi 

những cái trượt chân ngã...và hắn vẫn kiêng cường... 

Máu từ bàn chân mon men cà vào đá cũng tuôn ra... 

-Nè..k đc ngủ đấy..tỉnh lại đi...tui là supper man..tui k cho cậu ngủ đâu đấy.... 

Hắn dốc sức bế nó chạy thật nhanh..cái lạnh và đau đang thấm dần vào cơ thể! 

Bệnh viện! 

-Nguyên Vũ..cậu mau đi tẩy trùng vết thương đi-Giao Giao lay lay hắn bảo.. 

bệnh viện đông đúc người...phần lớn lớp 10A1 và cả 1 số ít lớp Huệ Chi cũng đến 

cuộc vui xảy ra chuyện ngoài dự tính 

huệ Chi h` đang rất lo âu..và sợ hãi 

mổi người 1 tâm trạng 

Hắn mặc kệ vết thương. 

chân k rời bước khỏi phòng cấp cứu 

-Khi nào cậu ấy k sao tớ mới yên tâm-chỉ vẻn vẹn nhiêu đó và k aj khuyên nổi 

Giao Giao đang thực sự rất bức xúc..bản tính nam nhi của cô bé k cho phép người bạn thân của mình bị tổn thương 

bước đến bên Huệ Chi..Cô thẳng tay tát 1 bạt tai thật mạnh vào mặt cô ả..lớn tiếng đe dọa 

-Ai cho mày cái tư cách đụng vào bạn tao?-k còn là 1 cô gái hiền lành dễ thương nữa.. 

1 cái tát tiếp theo..cô dùng tất cả nổi tức giận..ức chế trút lên người Huệ Chi.. 

cô gái ấy chỉ biết co rúm người..mà k phản kháng 

tập thể 10A1 cũng như các lớp # cũng k dám xen vào.vì cơn giận của cô đang lên tới cực điểm 

-Tao nói cho mày biết...mày biết mạng của Nó đáng giá bao nhiêu k? nó mà xảy ra chuyện gì chôn cả dòng cả họ mày cũng k đủ đâu đây! đồ ngu xuẩn..hay thôi những trò ti tiện đấy đi 

Huệ Chi nhìn hắn thiết tha và xuấ hổ 

những việc cô ấy làm cũng chỉ vì thích..cảm thấy thích hắn thôi! nhưng sự việc quá nghiêm trọng! 

Hắn ngăn bàn tay của Giao Giao lại..lạnh lùng nói 

-Đủ rồi..quan trọng giờ là cậu ấy tỉnh lại.! 

Rồi quay sang Huệ Chi như răng đe 

-Lần thứ 2...tôi đảm bảo mạng của cậu sẽ k còn đâu! Tôi hận nhất là kẻ đã đụng đến bạn tôi! 

1 ánh mắt sắc lạnh và giọng nói lãnh đạm vang lên.. 

cô bé ấy chỉ biết bật khóc và chạy đi che nổi xấu hổ! 

từ nay chừa cái tình yêu mù quáng đấy! 

~~~ 

Nó tỉnh lại trong cơn đau nhức... 

sau 1 đêm hồi sức... 

-Cậu k sao chứ? 

-Cứ ngỡ là chết rồi 

Hắn cười 

-Cho chừa...k biết cái gì gọi là picnic thì đừng có đi! 

-Ô hay..tui là bệnh nhan đấy..đừng có móc méo nữa đc k 

-ok ok.... 

Hắn thôi ghẹo nó khi thấy nó nhắm nghiền mắt trong cơn mệt mỏi 

-Nếu tháo cặp mắt kính ra sẽ như thế nào nhỉ? 

Hắn lẩm bẩm rồi định đưa tay tháo cặp kính thì..... 

-Nè..cậu định làm gì tui zậy?-Nó mở to mắt nhìn hắn 

-Ơ..ơ...thấy...thấy con kiến..định...định... 

hắn ấp úng như gà mắc tóc 

Nó bĩu môi 

-Đừng có mà dỡ trò dê sòm nhá... 

Hắn đỏ mặt...kí đầu nó 

-Ngủ đi! nhiều chuyện quá 

!!!! 

Sau bao ngày hồi sức nó cũng có thể đến trường.. 

Huệ Chi vẫn lấm lét nhìn nó..hình như vẫn k phục..nhưng k giám làm gì! 

-Nó chỉ là 1 con nhóc xấu xí nghèo hèn..lấy tư cách gì tranh với Huệ Chi của chúng ta

-Đúng....đúng vậy! 

Những cuộc đối thoại ngắn ngọn như vậy cứ hay xuất hiện trong trường..nó nghe..và nó chẳng cần để ý! 

Nhàm rỗi cho những con người như thế! 

Lớp 10a1 hôm nay xôm tụ hẵng..khác thường nữa 

hắn cũng k móc méo nó như mọi ngày...nhường cả hơn nữa bàn cho nó nữa...như nhận đc sự bất thường này..có cong môi hỏi 

-Nay não cậu có vấn đề gì trầm trọng hả? 

Hắn nghe nó nói..k tức sùi bọt mép như mọi hôm mà cười tí ta tí tỡn 

-Bạn Niệm Từ đã khỏe hẳn chưa mà đã đến lớp rồi 

-Trời ạ..nay cụ tổ KHÙNG nhập vào người cậu à?-Nó trố mắt 

Hắn cười nham nhở 

-Bạn bè...quan tâm lẫn nhau thôi 

Nhìn cái điệu bô của hắn...nó gãi gãi đầu lẩm bẩm 

-Nhìn cậu y hệt thằng điên vừa trốn trại! 

-Thôi..hôm nay k cãi nhau với cậu..dưỡng sức đi..khỏe rồi mình chiến 

-Khùng 

-Cậu nói gì? 

-Tui nói cậu khùng! 

-Ừ 

-Trời ạ..k có ai khùng như cậu! 

-Làm sao có đc 

Hắn cứ cười cười như thằng bệnh á...nó thấy ghê ghê với cái thái độ này..vội vàng cắp sách xuống chổ Giao Giao ngồi.. 

-Cái thằng cha Vũ nay điên điên sao á?-Nó hổn hển 

-Hì...hắn ta chỉ quan tâm tới bà thôi 

-Có à? 

-Có..hôm ở bệnh viện hắn ta mặc kệ vết thương mà lo cho bà k đấy 

-Tốt thế cơ 

-Đừng có ác cảm với người ta nữa 

-Để suy nghĩ lại! 

Cuộc đối thoại của nó bị cắt ngang khi cô chủ nhiệm bước vào lớp! 

Cả lớp nó dạo này bớt cá biệt hẵng...chăm học hơn hẳng 

Và cũng k phải là dôt..mà là lười...ai cũng rất có tố chất học hành...nhưng k biết tại sao lại bỏ liều như thế! 

~~ 

Văn phòng Hiệu Trưởng 

-Chào thầy! 

-Chào ông...cho hỏi ông là...-Thầy HT bất ngờ trước người đàn ông lịch thiệp trước mặt..xung quanh còn có vài cận vệ...thầm nghĩ..có lẽ là nhân vật lớn.. 

-Tôi là Hoàng Nguyên..là trợ lí của chủ tịch Hạ Niệm Nam..người đầu tư vào Royal..chắc hẳn trong nên giáo dục thầy biết ngôi trường đấy chứ? 

-Đương...Đương nhiên rồi 

Hấp tấp và vụng về.. 

-Mời ông ngồi.. 

trợ lí Nguyên nhẹ nhàng ngồi xuống ghế đối diện.. 

-Chẳng hay...ông Hoàng đến đây k biết có chuyện chi? 

-Tôi đến tìm người! 

-Tìm người? k biết Ông đây tìm ai? 

-1 người rất quan trọng đối với chủ tịch Hạ.. 

-Người..người quan trọng sao?? sao lại ở ngồi trường nghèo nàn như vậy? 

-Cái đó thầy k cần biết..có phải trường mình vừa nhận 2 học sinh mới 

Lục lại sổ từ..Hiệu trưởng gật đầu 

-k phải 2..mà là 4 

-4 ? thế trong số đó có ai tên Lại Giao Giao k? 

-Có..có... 

-hiện giờ cô bé đó đang học lớp nào? 

-Hình như..là 10A1.. 

-Đc rồi..cảm ơn thầy 

-Để tôi đưa ông Hoàng đây đến 

-k cần thiết..chúng tôi tự biết đường..phiền thầy quá! 

Nói rồi người trợ lí ra hiệu cho các vệ sĩ bắt đầu công việc! 

~~~ 

-Niệm Từ..em không sao chứ 

-Em không sao ạ..cảm ơn cô! 

Cô khẽ gật đầu..rồi nhìn Giao giao = ánh mắt tha thiết 

-Giao Giao,,cuộc thi Miss Idol sắp sửa đến nơi..em chuẩn bị đc gì chưa? 

Giao Giao lắc đầu... 

-Em phải cố gắng đoạt danh dự cho trường mình chứ!..cô rất có lòng tin với e..trường chúng ta rất cần khoảng tiền đó để Tu Sữa 

Giao Giao k đáp mà chỉ lặng yên 

Bỗng ngoài lớp có người ra hiệu cho cô giáo ra ngoài... 

Chỉ 1 chốc sao..cô đã trở vào với nhiều người khác...ăn mạc sang trọng và lịch thiệp 

Thoáng nhìn thấy người đàn ông đó.. 

Nó khẽ chui xuống lòng bàn miệng hét nhỏ 

-Trợ lí Nguyên? 

Nó hoảng hồn khi thấy ông ấy...trốn và chỉ biết trốn 

Cô bé Giao Giao thì k hay biết chuyện gì..chỉ cảm thấy lạ trước thái độ của nó 

Người đàn ông đó là ai? sao nó lại sợ như vậy chứ 

Có dự cảm k hay xảy ra.. 

-Chào các em..hôm nay trường chúng ta có khách quý..đây là trợ lí của Chủ Tịch Hạ Niệm Nam..cha của Hạ Niệm Từ mà cô đã kể với các em..... 

Đưa tay ngăn lời giới thiệu của cô..Ông đảo mắt 1 dòng trong lớp 

định ánh nhìn tại Giao Giao...ông bước xuống 

Cô bé chỉ thấy sức ép ngày 1 gần hơn..chỉ kịp kêu lên 1 tiếng 

-Trời! 

Vậy là lộ rồi sao? 

-Chào tiểu thư..Lại Giao Giao-Ông ấy lễ phép nói 

Cả lớp và cả cô giáo chủ nhiệm cũng ngân ngơ..k hiểu chuyện gì đang xảy ra..và cái cách xưng hô của ông ấy với cô bé.. 

Chỉ biết lặng thinh quan sát! 

-Ông...ông là ai?-Giao Giao đang sợ tái xanh mặt 

-Tôi là Hoàng Nguyên..Trợ lí của chủ tịch Hạ Niệm Nam..cha của tiểu Thư Hạ Niệm Từ..bạn thân của cô! 

-Bạn thân...hạ Niệm Từ...Từ...?-Cô giáo chỉ biết há hốc mồm 

sự xuất hiện đột ngột của những người đàn ông Lạ ở lớp 10A1 làm cho mọi người tò mò hơn 

các lớp # cũng tụ về xem chuyện! 

-Tôi nghĩ ông...ông nhầm người rồi..hơ hơ...tui...tui sao...sao có thể quen biết đc Hạ tiểu thư chứ.. 

-Phải đấy ông Hoàng...có việc gì đó nhầm lẫn ở đây chăng?-cô giáo k tin trước những gì mình đã nghe..hỏi lại 

-Xin lổi cô..và cả tiểu thư đây nữa..tôi k hề nhầm lẫn và tôi đã hoàn toàn xác minh Tiểu thư Lại Giao Giao đây chính là bạn thân rất thân của Hạ tiểu thư... 

Giao Giao vò đầu rứt tóc.. 

-Tui...tui nói..ông nhầm người rồi... 

Cả lớp cũng gất đầu lia lịa..các lớp # cũng k biết chuyện gì đang diễn ra 

Cũng đúng..ai lại k biết con gái cưng của Hạ Niệm Nam cao quý thế nào? sao lại đến ngôi trường tồi tàn thế này đc! 

Cô bé Giao Giao cứ cố sức biện minh! 

Nhưng vô ích 

Trợ lí Nguyên rút tâm hình của cô ra..và đó chính là bằng chứng hữu hiệu buộc tội cô 

-Đây chính là ảnh của Lại tiểu thư do chính Lại phu nhân đưa cho tôi! còn có gì nhầm lẫn k? thưa tiểu thư? 

k còn đường chối cãi..cô biết sớm muộn cũng trốn k thoát 

Mọi người như đang nín thở...đã có 1 nhân vật quan trọng bị \" Lòi Đuôi\" 

-Đúng...chính là Tôi! 

-Trời ơi! 

Cả lớp..à k...toàn bộ mọi người chứng kiến sự việc nãy giờ la lên kinh hoàng! 

Cô giáo như k tin vào tai mình..liên tục vỗ vào mặt xem có nằm mơ k 

hắn và Minh Hoàng cũng nhìn nhau..bất ngờ và thú vị lắm chứ 

-tao đã nói thân thế họ k bình thường mà-hắn rỉ tai thằng bạn nói nhỏ 

Gật đầu hài lòng..Trợ lí Nguyên tiếp 

-Thất kính với tiểu thư..mong tiểu thư bỏ qua cho! 

Cô xua xua tay..giờ còn ở đó tính sổ gì nữa..quan trọng là nó...chắc hẳn ông ấy đã biết nó ở đây rồi 

-Ông đến tìm tôi làm gì? 

-Tôi nghĩ tiểu thư đây đủ thông minh để biết chúng tôi đến đây vì chuyện gì chứ? 

-làm sao tôi biết đc-Cô gắng chối cãi 

-Chúng tôi! ĐẾN ĐÂY ĐỂ ĐƯA NIỆM TỪ TIỂU THƯ VỀ 

-TRỜI Ạ!!!!!!!!!!!!-lại 1 lần nữa đám đông hét lên 

Cô giáo đang rơi vào trạng thái cà lăm 

-Hạ...hạ...hạ Niệm....Từ....???? 

Trời đất ơi 1 ngôi sao sáng chói # tiếp tục xuất hiện! 

-Tôi k biết cậu ấy ở đâu-Giao Giao phẩy tay bảo 

-Chắc chắn tiểu thư ấy ở đây! 

-tôi bảo k có mà 

-Chắc chắn! Hạ tiểu thư đang trong lớp này 

-Hã????-Cô la lên...hình như sắp ngất vì xúc động 

-k..k thể nào..tôi..tôi biết Hạ tiểu thư và lớp này k có ai xinh đẹp như cô ấy cả 

-ông nghe chưa? Trợ Lí Nguyên? 

Như bỏ ngoài tai những lời nói chân thành của cô chủ nhiệm..ông ta lớn tiếng thông báo 

-Tôi biết tiểu thư đang ở trong số các học sinh này! Tôi cho cô 3 ngày để suy nghĩ lại..có trở về hay k..nếu cô k về thì tôi k dám chắc chủ tịch Hạ sẽ làm gì ngôi trường này! 

Để lại cơn bàn hoàng cho mọi người..ông ấy bỏ đi 

Khi ông ấy đã rời khỏi cũng là lúc ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía cô 

-Giao Giao...thì ra..em là bạn thân của Hạ Niệm Từ..trời ơi--Cô ơm giao Giao xúc động mãnh liệt 

-Thì ra thân thế cậu k bình thườn 

-Tỏa sáng!!! 

-Ôi...Supper Start 

Mọi người như vẫn còn mơ ngủ..Giao Giao nhìn nó đầy bất an 

-Ông ấy đã biết! 

Nó chỉ nói nhiêu đó..lẳng lặng thở dài! 

-Khấu Nguyên Vũ!-1 tiếng hét kinh hồn vang lên nghe chói tai làm sao? 

1 người đàn bà còn khá trẻ đang xông vào lớp 

Hắn chỉ kịp hét lên kinh hoàng 

-Dìiiiiiiiii 

Cả lớp lại 1 lần nữa bị sốc... 

-Chuyện...chuyện gì nữa...nữa...vậy..trời-Cô cà lăm 

-Cô đây là chủ nhiệm lớp này hay sao? 

-Chính là tôi..chẳng hay quý bà đây là 

-Tôi tên Đỗ Bảo Mộc Miên..là dì ruột của Khấu Nguyên Vũ! 

Dì hắn vừa nói vừa chỉ tay về phía hắn và Minh Hoàng! 

-Chẳng hay cô đến đây vì chuyện gì? 

-tôi đến chưa cháu tôi về! nó k thể học ở 1 nơi như thế này đc 

-Về? về đâu? 

-Royal! 

-Trời đất ạ........-Cả lớp như k còn đủ bình tĩnh..đang rất rất rất xúc động khi nghe đến 2 từ \" Royal\" đấy 

kéo tay đứa cháu cưng...bà ta tiếp 

-Con bỏ viêc hôn nhân với Hạ Niệm Từ để chạy đến đây à 

-Chúa!!!! 

h tới phiên nó và Giao Giao hét lên 

-cái gì mà hôn nhân?-Giao Giao đính chính lại 

-Cháu tôi chính là vị hôn phu của Hạ tiểu thư..2 gđ đã bàn xong tất cả 

trời đất quỷ thần..nó đâu ra 1 tên hôn phu hờ vậy 

Cô chủ nhiệm k còn đủ can đảm để nghe tiếp 

trong 1 ngày liên tục 3 ngôi sao tỏa sáng xuất hiện trong lớp cô...hơ hơ..vậy mà cô k hề hay biết! 

-Minh Hoàng..cháu cũng a Dua theo thằng nhóc này hả 

Minh Hoàng gãi gãi đầu...né tránh 

-Theo Dì về 

-Thôi mà dì 

-Nhanh..Dì kbiết người của ông chủ Hạ cũng đến đây rồi.nếu cháu còn k về..Dì k biết mẹ cháu sẽ làm gì nữa! 

-Thôi mà..cháu k muốn kết hôn 

-Muốn hay k cũng phải về! cháu bỏ đi 1 mạch vậy cả nhà lo cho cháu lắm 

-Cháu k về! 

-Đừng để Dì phải dùng bạo lực! 

Hắn nhăn mặt....Nhìn Minh Hoàng cũng bất lực 

thế là đành cuốn gói theo Dì hắn về Royal! 

-Trời đất ơi...chuyện...chuyện gì...đang xảy ra...vậy nè???-Cô lẩm bẩm nhiêu đó rồi ngất 

chắc vì quá xúc động! 


Giới Thiệu Wap Đọc Truyện

đọc truyện hay và mới nhất hiện nay, cập nhật toàn bộ các đầu truyện đã full, đang viết. Giới thiệu đầy đủ chi tiết nhất cho các bạn có nhiều sự lựa chọn khi đọc những thể loại mà mình yêu thích, mong rằng wapsite sẽ giúp ích cho các bạn.!!!