- Hix , hok thì cái gì cung được . _Lại bí xị .
- Hè hè , giỡn woai' , chẳng lẽ anhmà lại không mua được choút à !Chiện nhỏ !
- À ! ANh cung phải mời bạn anhá! Đặc biệt là chị hum bữa . Chị gì nhĩ....à..chị Hà ..Em có vít thiệpồi . Mai anh đưa cho chị ý nha
Ngọc đưa cho anh lá thiệp rồi chạy thẳng vào nhà để xem phim " Ngôi nhà hạnh phúc "
Huy đứng đó , cười tươi như hoa , vậy là lại có cơ hội để lại gần Hà rồi . Lần này cậu sẽ khônghậu đậu như lần trước nữa
..............near , far , where ever you are , i bievie....
Đang làm bài tập về nhà thì bổngđiện thoại của Hà reo lên , bắt máy , thì Hà nghe bên kia đầu dây là một giọng nói nhí nhảnh , trong trong :
- Alô ! Chị Hà phải hok ạ ?
- Ừ !
- Bé Ngọc nè ! Mai là sn em đó chị. _Ngọc vui vẽ
- Ồ ! Vậy hả ! Chúc mừng sn pé nha !
-Chúc mừng hok thôi hả ? Hem tặng quà gì cho người ta à ? _ Ngọc phụng phiu.
- Chứ pé muốn chị tặng quà gì nè?
- Mai chị đến dự sn em nha . Em đưa thiệp cho anh 2 ồi . Chị mừ hok đến là em buồn nhắm ớ .
Băng khoăn 1 chút , rồi Hà cũng đồng ý .Dù sao cũng là sn của pé Ngọc , Hà đi cũng không sao,miễn sao không nói chuyện quánhiều với Huy là được .
- E hèm ! Đang suy nghĩ chuyện gì vậy nhóc ?
Đang trầm tư thì Linh " lù lù " xuất hiện , vẽ mặt có vẽ happy lắm .
- Chuyện gì đâu ? Chỉ là mai sn emcủa Huy , và cô pé muốn mờiem đi . _Hà kể
- Vậy à ! Thế thì em cũng đi cho vui . Lâu rồi em cũng chưa đi party mừ .
- Ừ ! Em cũng đồng ý với pé rồi .
- ....
- Mà chị nè !
- Hũm ??
- Em thật khó sữ quá ._Hà nói mà mặt cứ hướng về cữa sổ .
- Sao ? Có chuyện gì à
- Ừ ! Cái hôm mà em đi cắm trại cùng lớp ...
...Hà ngồi kể cho Lih hết tất cả . Và kết quả là sao , tay bà chị nắmchặc vào nhau , mơ màng .
- ÔI ! Giống phim Hàn quá . Rô-man-tíc quá- Em không đùa đâu ! Giờ gặp cậu ấy , em cảm thấy sao sao chị à .
- Hà nè , em không nhận ra sự thay đổi sao ?
THAY ĐỔI ?
Thay đổi gì ? Hà không hiểu Linh đang nói gfi nên hỏi lại .
- Chị nói vậy là sao ?
- Em không thấy từ khi em quenHuy , em đã thay đỗi rất nhiều sao ?
- Em thay đổi như thế nào , làm gì có hỡ chị ?_Hà ngờ vực .
- Này nhé ! Để chị phân tích . Từkhi quen Huy , em đã không cònnhư trước , lạnh lùng , trầm tính. Từ khi quen Huy , em đã biết " nói chuyện " từ nãy giờ đãbiết tâm sự với chị . không như trước đây , mỗi lần chị qua em đều im lặng . Và em đã khóc vì sợHuy có mệnh hệ gfi trong túihumđó vâng vâng và vâng vâng ... nhiều lắm . Mặt Hà giờ như 1 nhà" tâm lí học " .
Lúc này , Hà mới nhận ra được điều đó , đúng là cô đang từ từ thay đỗi . Đợi Linh về xong , Hà mới đặt mình xuống giường , đầu óc không nguôi nghĩ những gì Linh vừa nói . Chợt hình ảnh Huy lúc đó lại hiện lên ,lại nhớ về nụ hôn tối hôm đó . Cô để tay lêntrán và biết mặt mình đang nóng. Cô làm sao vậy nhỉ , Hà không biết và cũng không muốn biết đây là cảm giác gì . Mong sao đó không phải là tình cảm quá đặc biệt , mong sao mình đừng yêu một ai nữa , mong sao tình cảm của mình sẽ chôn chặc trong trái tim .
- Hà . hum qua con em Huy nói HUy đưa tấm thiệp mời Hà tối nay đến dư sn của nó .
Sáng ra , di học , vào lớp thấy Hà ,Huy đưa tấm thiệp , mặt " giả vờ" như không còn quan tâm gì đến Hà nữa . ( nhìn zi chứ khờ ghê lun ^^ )
- Ừ ! Hôm qua pé Ngọc có nói với Hà rồi ! Cảm ơn Huy .
_ Nói rồi Hà lấy tâm thiệp .
Khẽ nhìn lên mặt Huy , thấy đôi mắt cậu ngó sang chỗ khác , khuôn mặt không giống những lần trước nữa , không vui vẽ , ân cần hay lo lắng cho Hà nữa . Hà nghĩ , có lẽ Huy đã có thể quên được cô , có lẽ Hà đã làm được điều mà cô muốn , nhưng sao Hà cảm thấy khác khác trong người, không dể chịu , không thoãi mái, như cô đang mất đi một thứ gì .
Chiều về, Hà lúi húi chọn bộ đồ"dể thương nhất có thể " để đến. Và mẹ Hà đã vào :
- Tối nay con đi ăn sn cảu bạn à.
- Dạ ! Là sn của em Huy _ Hà trả lời .
Vốn thì trong nhà ai cũng biết Huy .
- Ừ ! Vậy con chọn được bộ nàochưa ?
- Chưa mẹ ạ ! đồ con lôi thôi saođó .
Mẹ Hà đến bên tủ . Lấy ra 1 cái váy dạ hội màu trắng thật đẹp . Hà ngạc nhiên , bởi cô chưa thấy chiếc váy nào đẹp như thế trongtử áo quần của mình .
- Sao chiếc váy này lại trong tủ của con ?
Mẹ Hà cười , bảo :
- Mẹ mua lâu rồi , nhưng hôm naymới có dịp cho con mặc .
Lúc đó chợt cô thấy có lỗi tronglòng , bao ngày tháng cô đãlàmcho mẹ mình phải buồn khổ . Lây chiếc váy từ tay me , cô khẽhôn lên má của mẹ và cảm ơn.
Thay đồ xong , cô ra ngắm mìnhtrong gương và hài lòng với ngoại hình của mình bay giờ .
Lúc ra cửa , Mẹ cô hỏi :
Con có về sớm không ?
- Con cũng không biết đâu mẹ à! Mà con có ở lại cũng chẳng ai làmgì con đâu ._ Hà đùa .
Lần đầu trong mấy tháng qua Hàmới nói 1 câu như vậy với mẹ cô. Bước vào nhà , bà thầm cậu contrai ấy , người đã đem đến sự sống lần thứ 2 cho cô con gái pé bỏng của mình .
Hà đi tìm nhà . Số nhà 10A5 NgôGia Tự . Con đường này toàn là vi-la , biệt thự , làm cô nhìn căngcả mắt . Đây rồi , đúng số nhà . Ngước mắt nhìn toàn cảnh bên ngoài , cô choáng ngợp trước sự nguy nga cảu nó , nó như là 1 lâu đài trong 1 thành phố phồn hoa vậy . Bấm chuông cữa, 1 lúc sau Huy bước ra
. Bấm chuông cữa, 1 lúc sau Huy bước ra . Nhìn thấy Hà , lần này mắt Huy lại căng tròn ( Đợt 3 ^^) . Hà cười nhẹ , rồi dắt xe vào nhàNhìn khung cảnh xung quanh, cô cảm thấy như thiên đường vậy , thật đẹp và lung linh .
- Nhà Huy đẹp thật nhỉ ,như là thiên đường vậy . _ Hà vừa nói vừa nhìn xung quanh .
Hà bổng nghe thấy tiếng thì thầm bên tai:
- Hà giống như vậy đó .
Chưa kịp hiểu thì pé Ngọc đã chạy vội ra . Đôi mắt dể thươnglong lanh :
- Úi ! Chị Hà đó hả ! Đẹp quá à!!!!!!
Rồi kéo Hà vào nhà , ở trong là 1 buổi tiệc đứng cho Huy tổ chức . Một bên là 1 đội quân nhínhố , ban bé Ngọc , 1 bên là đội quân nhí nhãnh , ban Huy cũng là bạn Hà ( cùng lớp hết mà ) . Thấy Hà , mấy thằng con trai xuýt làm rơi cả đĩa , còn con gáithi tròn mắt . Thì đúnh rồi , có bao gièo Hà ăn mặc nhue vậy trước mặt người khác đâu . Hôm nay là 1 ngoại lệ .
*****************************
Buổi tiệc bắt đầu lúc 9h . Bởi vậy Hà gọi về nhà xin về trể .
Ai trong tiệc củng nói chuyện sôinỗi , những dòng nhạc mạnh, rồi chúc mừng bé Ngọc , khui quá . Đến quà của Hà là 1 con thú bông, không lớn nhưng rấtdể thương, khi ôm nó vào lòng, Ngóc và cả "room " đều nghe tiếnh phát ra từ thú bông :" chúc mừng pé Ngọc . Happy vui vẽ nha . Pé Ngọc qua 1 tuổi rồi , cô học lên nha, nghe lời anh 2 nha , chị yêu pé Ngọc nhiều nhiều " .
Nghe xong ai cũng cười . Ngọc thì vui lắm , cười tít mắt à còn chạy đến hôn vào má Hà nữa chứ . Lúc sau , Hà đi ra ngoài vườn , không khí ở đây dể chịu thật, trong lành , nhà cảu Huy nhiều cây mà . Giờ cũng đã 11h giờ roioi mà tiệc vẫn chưa tàn , đi lẫn quẫn trong vườn , Hà thấy sáng sáng , Hà đi lại thì thấy 1 mùi hương , thơm thật thơm . Định đến xem thử thì :
- Muốn vào xem nhà hoa của Huykhông ?
Giậc mình , Hà quay lại đằng sau.Huy không nói gì cả , nắm tayHà và đưa Hà vào căn Hà nhỏ . Thật đẹp . Đây không phải là 1 vườn hoa thật . Chỉ là những bông hoa bằng giấy , được toả hương = những loại nước hoa đắt tiền . Nhưng rất đẹp . Con trên tường , thì chi chích nhữngbức chân dung được vẽ = bút chì . Hà lại gần thì nhận ra đó chính là mình . Bối rối , không biết làm gì thì bổng cả 2 nghe " RẦM "
Huy vội chạy ra vì cánh cửa bị 1cơn gió mạnh thổi làm đóng sầm lại . Nhưng sao cánh cữa vẫnkhông mở . Huy đạp mạnh vào mà cũng chẳng ăn thua gì . Lúc này cả 2 mới nhìn nhau , đặt dấuhỏi chấm . Hà lần mò xem điện thoại để đâu thì chợt nhớ là lúc nãy gọi cho mẹ rồi đểquên trên bàn tiệc . Hà định kêu lên thì Huy bảo :
- Vô ích thôi ! Đây là chổ bí mật thường khi của HUy , có kêu cũng không ai nghe đâu .
Hà im lặng , ngồi cách xa chổ cảu Huy .
- cũng tại Huy ,cánh cữa này vốn đã cũ kĩ rôi . Huy không nên dẫn Hà vào đây ._ Huy ôm đầu , nói như người có lỗi .
- Không sao đâu ! _Hà nhẹ nhàng.
Huy giờ cũng ngồi xuống . Giờ đã12h00 rồi .
Hà và Huy vẫn ngồi như vậy , không ai nói gì , cũng chẳng ai cothể ngũ được . Sương xuống, trời bắt đầu lạnh , mông lung Huy hỏi :
- Tại sao Hà lại không chấp nhậnHuy ?
-....
- Tại sao Hà lại lạnh lùng với Huy?
-...
- Tại sao Hà lại yêu một người đến vậy ? Tại sao không thể để Huy thay thế người đó ?
-...
Huy đứng bậc dậy , đi đến chổ Hà , ngồi xuống đối diện với Hà.Huy hỏi :
- Đối với Hà , Huy không xứng đáng sao ?
Hà nhìn lên , thấy sâu trong đôi mắt là một nỗi buồn thăm thẳm, Hà cũng nhói đau trong lòng . Lắclắc đầu , Hà cuí xuống như ngườicó lỗi .
Lại gần Hà hơn , Huy ôm Hà , cô để yên như vậy . Huy nói :- Có thể để Huy là ....bạn trai củaHà...chỉ 1 đêm nay được không? Hà dã dành 280 ngày để nhớ về người đó ,vậy hãy dành chỉ 1 ngày cho Huy thôi , chỉ 1 ngàythôi , được không ??
Khẽ ngước lên , nhìn Huy , nướcmắt Hà rơi , từng giọt , từng giọt ,....Hà gật đầu . Chỉ 1 đêm nay thôi , suy nghĩ cảu cô sẽ dành trọn vẹn cho Huy . Chùi nhẹ từng giọt nước mắt lăn dài tren má Hà , Huy hôn cô , môi Huytừ từ chạm nhẹ môi hà , nụ hôn kéo dài rất lâu . Huy không muốnphút giây này biến mất không muốn nó chỉ là một giấc mơ . Ôm Hà thật chặc mong sao thời gian đừng trôi qua quá nhanh , trong vòng tay cùa Huy, Hà khóc , khóc thật nhiều , Hà cảm thấy đau đớn , tất cả cứ như thể chỉ là 1 cơn gió thoảng qua , ngày mai , khi tiếng chim âm vang , thì cũnglà lúc giấc mơ naỳ trụi tàn .
Đã về đến nhà , cô nằm phịch xuống giường . Cảm giác bây giờquá hỗn độn , trái tim Hà đập một cách yếu ớt , nước mắtrơi lã chã . Hà biết mình đã phạm sai lầm , tình cảm của cô bây giờ đối với Huy hok còn đơn giản như trước nữa và nếubây giờ có gặp anh thì cô , anh cũng chẳng thể như trước nữa .Nhớ đến Huy , Hàlại khóc , nỗi nhớ về Bin lại hiện hữu , cả 2 trộn lẫn vào nhau như là nhữngmũi dao đâm sâu vào lòng cô . Quên một người và yêu một người sao quá khó ...
Giờ đây một mình Huy ở trong căn phòng ấy , Hà đã đi rồi , chỉ còn lại đâu đây hương thơm trên người của cô ấy . Huy mĩm cười , một nụ cười đau khổ . Huy giờ như đang đi vào ngục , Huy đã yêu Hà quá nhiều rồi , nỗi nhớvề Hà lại tràn về . Sao thời gian trôi qua quá nhanh , sao số kiếp để Huy gặp Hà , để Huy yêu Hà , để trái tim Huy giờđây rướm máu . Phải làm gì khi phải đối
Phải làm gì khi phải đối mặt với nhau , phải làmgì khi ngồi gần nhau , phải làm gì khi Huy không thể chịu nỗi .
Ông trời quá khắc nghiệt với cuộc sống của Hà và Huy , để Hàmất đi Bin , để Hà gặp Huy , đểHuy yêu Hà , để trái tim của Huyvà Hà đang dần tan nát . Nhưmột vòng xoáy , cứ đưa đẩy , đẩy đưa biết bao đau khổ vào tấm thân nhỏ pé của cô gái .
Đã 2 tuần trôi qua kể từ ngày hôm ấy , cả 2 không ai nói với ai một lời nào . Ngồi gần nhau nhưng dường như có khoảng cách rất lớn giữa 2 người.
Lớp 12C2 :
- Ê mày ! Mày còn nhớ con nhỏ Hà lớp 10A1 không ? Cái con đầu năm làm bẽ mặt bọn mình đó _ Con đưa con gái nói
- Nhớ ! Moá nó chứ ! May hum đótao bị đau tay , hok quánh được ,chứ không tao cũng cho nó mấy bạt tai rồi ! (nổ ^^ )
- Giờ mình chơi lại nó không ? Lúcđó nó dám tát tao , mẹ cha nó gan hùm , còn bám đuôi theo anh Huy nữa chứ ?_Nói có vẽ hùng hồn lắm .
- Vậy mày định chơi sao ?( ấp úng) định chặn nó nữa hả ? Nổi không ???_Con kia nói với vẽ hơi" sợ "
- Ngu gì á ! Dơ tay tao mày ( hok dám đánh mà còn bày đặt ^^ ) Tao nhờ mấy thèn bảo vệ phòng trọ của nhà tao . Bọn nó mất dạy, giang hồ với lại mạnh lắm , con ĩkia không chống lại được đâu . Lần này tao sẽ cho nó biết thế nào là "đời trai " . hehe _Khuôn mặt hiện lên 3 chữ " Ác như quỹ"
- Có quá lố không ? Làm như vậy nó có biết mình làm không?
- Chơi mà sợ hả mày , đừng lo , tao đã sắp xếp rồi ! Khi bọn kia sử xong , tao chắc nó không dámđến trường nữa đâu .
- Vậy bao giờ mình làm chuyện đó ?
- Đừng lo , sắp rồi , thứ 7 tuần này sẽ là ngày happy cuối của nó, cho nó 3 ngày vui vẽ đi , coinhưđó là lòng tốt của tao .
Nói xong cả bọn cười như điên,hứng chí với quyết định phục thù .
Hà giờ vẫn không biết có mối nguy hiễm đang đến gần cô .Tan trường , Hà **ng mặt Huy , sau đó là " hưởng " một cái nhìnvô tình của Huy trước khi cậu phóng lên xe atila của bạn và bayđi mất hút . Bắt đầu từ ngày hôm đó , dường như Huy không còn là Huy nữa . Hoang đàng hơn, ăn chơi hơn và lạnh lùng hơn , rất rất nhiều . Trong lớp học , Huy chỉ ngồi nghe nạchhoặc ngủ, mặc dù cô giáo phàn nàn . NhingHuy như thế , Hà càng cảm thấy tội lỗi hơn , Hà biết chính cô làm cho Huy ra nông nỗi này , nhưng Hà không biết làm cách nào hơn ,đến cả nhìn vào mắt nhau giờ cũng đã là quá khó của 2 người , làm saoHà có thể giúp được trái tim đang bị tổn thương của 1 người con trai đang yêu mình say đắm .
Còn Huy , từng ngày trôi qua giờ như hàng thế kỉ với cậu , Huy cố làm thời gian trôi qua nhanh hơnbằng cách ăn chơi suốt ngày , vào quán bar , đi sàn nhảy , tất cả lúc trước đều là điểm đến thường xuyên của cậu , nhưng sao bây giờ thấy nó vô vị quá , Huy uống thật nhiều rượu , cậu mong rượu sẽ giúp quên đi nỗi buồn trong lòng , thế mà càng uống bao nhiêu , cang muốn quên bao nhiều thì hình bóng người ấy lại hiện ra bầy nhiêu , nỗi nhớ lạitràn về càng nhiều . Huy cảm thấy bất lực với trái timmình , với bản thân mình , quên một người sao quá khó , thôi nghĩ , ngừng nhớ về người đó dườngnhư là không thể . Huy về nhà , người không còn chút sức lực , đặt mình lên giường một cách uể oãi và mệt mõi , hình ảnhHà lại xuất hiện , Huy nhớ Hà quá, thật sự trái tim cậu giờ đây cần hà, vì Huy đã yêu Hà nhiều quá rồi , tình cảm của Huy giờ đây có thể làm tất cả , cả kể chết vì Hà , Huy tự trách mình sao lại biết Hà sau Bin , tại sao mình khoôg thể chết vì Hà, thà như thế để lúc nào Hà cũng nhớ đến, còn hơn bây giờ , hiện hữu trong cuộc đời Hà mà như .... hưkhông .
Thứ 7 đến .
Hà vẫn dậy và đi học bình thường . Một buổi học trôi qua nhanh chóng . Hà và Phương cùng đi đến căn-tin thì bị chặn lại.
- Chào bé ! Còn nhớ bọn chị không _ 1 con nói khích .
Hà nhìn thẳng mặt , không biết sợ là gì .
- Bọn bây thì tao nhớ làm gì chomệt óc .
- Thôi mà , chuyện đầu năm bõ qua đi , chiều nay bọn chị có chuyện muốn nói với bé . Bé ra phòng thể dục phía sau trường được không ? _Tức sôi máu mà bọn nó phải cố gằn giọng .
- Tao chẳng có chuyện gì cần nói với bọn bây cả ? Tránh ra cho taođi
Hà nói xong định bước đi thì nóníu tay lại , nói với giọng đầy mĩa mai
- Chuyện chị định nói là chuyện về Huy , rất quan trọng , nhưng bé không muốn nghe thì thôi vậy .
Hà quay ngoắt lại , đôi mắt như có lữa , làm bọn nó khiếp cả vía, nhưng sau đó là cậu đồng ý của Hà .
- Thôi được , bọn bây cứ chờ tao ở đó , giở trò là tao " kill " tất cả .
Sau đó Hả bỏ đi cùng Phương .
Trong căn - tin , Phương cảm thấy Hà không nên đi nên đã khuyên :
- Hà đừng đi , bọn nó vậy chứ mất dạy lắm , nghe nói làm nhiềungười phải nghĩ học rồi đó .
- hì , không sao đâu , Phương đừng lo , với Hà thì chuyện đó sẽnever xảy ra ._Hà đùa .
Cuối cùng thì cũng tan trường , Hà quyết định đi đến phòng thể dục xem bọn nó muốn nói gì .
Còn Phương , đang đi về thì gặpphải Huy . Vội chạy tới hỏi :
- Huy có chuyện gfi à ?
- Không ! Sao thế _ Huy trả lời
- Lúc nãy , khi ăn trưa , bọn lớp 12 nói là cần nói chuyện với Hà về Huy .
- Gì ? Vậy Hà có đồng ý không ?
- Có ! Phương đã khuyên mà Hà không nghe _ Phương bắt đầu lo lắng .
Như cảm thấy điều bất ổn , Huyhỏi gấp gáp