“Trường tương tư”
“Thế gian muôn tía ngàn hồng
Phong lưu nào sánh má hồng, là em.”
[Lời giới thiệu] Cuộc sống là những lần gặp gỡ và biệt ly, là những lần lãng quên và bắt đầu, nhưng luôn có những chuyện, một khi đã xảy ra, sẽ để lại dấu vết; và luôn có người, một khi đã tới, sẽ không thể nào quên. Cuộc gặp gỡ ở trấn Thanh Thủy đã thay đổi vận mệnh của mọi người, thậm chí thay đổi cả vận mệnh của Đại Hoang.
Chỉ vì ham muốn một chút ấm áp, một chút bồi bạn, một lúc nào đó quyết một lòng tiêu tan. Tương tư là một ly rượu ngon có độc, vào cổ họng thì thơm ngọt, hồn nát xương tan, cho đến khi vào tim vào phổi, sẽ không thuốc nào giải được,độc phát tác là lúc tê liệt tim phổi, chỉ có nụ cười của người yêu mới giải trừ được, cùng nhau giải trừ, nếu không được, thì chỉ còn lại tương tư khắc cốt,đến chết không ngừng.
Trường tương tư
[Review] Rất thích anh Cảnh mặc dù Đồng Hoa rõ ràng dìm anh rất thảm.Đọc truyện ngôn tình này ai cũng nghĩ Cảnh đôi lúc quá nhu nhược, không đủ làm chỗ dựa vững chắc trong Tiểu Yêu. Trong khi Tương Liễu trở thành một tượng đài hoàn hảo, bi tráng. Mọi người có lẽ sẽ tiếc nuối cho cái kết của Tương Liễu, cho mối tình của Tương Liễu với Tiểu Yêu. Nhưng sau khi đọc xong truyện, người làm tôi thấy tiếc nuối lại là Đồ Sơn Cảnh.
Có thể thấy rõ Đồng Hoa thiên vị nam phụ, đặc biệt là Tương Liễu. Tương Liễu – hắn là một nhân vật hoàn hảo (siêu cấp hoàn hảo). Từ bề ngoài, cách suy nghĩ, hành động cho đến cái chết cũng rất hoàn hảo. Đồng Hoa đặc biệt làm cho người đọc thấy rõ những điểm này ở hắn. Tôi thấy đây là cái kết đẹp nhất mà Đồng Hoa có thể viết cho Tương Liễu. Hắn chiến đấu và hi sinh cho lí tưởng của mình. Cũng như những chiến sĩ Thần Nông, trở về cuộc sống hiện tại họ vô dụng, chỉ có hi sinh trên chiến trường cuộc sống của họ mới có ý nghĩa. Đọc xong ngoại truyện về Tương Liễu của Đồng Hoa tôi đã khóc. Hình ảnh Tương Liễu đứng giữa toàn quân và câu nói của hắn “Nguyện ngươi nhất thế an lạc vô ưu” cứ ám ảnh lấy tâm trí tôi. Hình tượng của hắn tuyệt đẹp, cái kết của hắn bi tráng, hùng dũng. Hắn ra đi với sự kính phục, với lí tưởng của hắn. Còn gì để tiếc nuối? Nếu là cái kết khác, liệu hắn có thể vừa hoàn thành lí tưởng vừa đem lại hạnh phúc cho Tiểu Yêu? Có một điều chắc chắn, hắn không thể bỏ những binh sĩ Thần Nông, không thể bỏ đi mục tiêu bao lâu nay hắn ấp ủ.
Đồ Sơn Cảnh lại khác. Thật ra khi đọc xong tập 1 tôi vẫn khá phân vân về nhân vật này. Mãi đến 2 tập cuối hình tượng nhân vật Đồ Sơn Cảnh mới hiện rõ. Nhưng lại ít được trực tiếp thể hiện mà qua cái nhìn của nhân vật khác. Cảnh rất khỏe mạnh và tài giỏi – điều này được nhìn thấy qua cái nhìn của Tiểu Yêu khi còn là Tiểu Lục (Với Tiểu Yêu anh Cảnh rất được việc =.=”). Anh thanh cao, cốt cách như hoa mai – điều mà hầu như ai gặp gỡ anh đều cảm thấy. Tôi thích nhất khoảng thời gian Cảnh và Tiểu Yêu ở cùng ông ngoại (Hiên Viên hoàng đế). Hiên Viên hoàng đế rất thích Cảnh, ông đã từng nói anh rất giỏi, chỉ cần tâm trí anh đặt ở đó thì anh đã thắng được những trận bài binh của ông.
Cảnh rất thông minh. Chính anh nhìn thấy tiềm năng, khí chất của Chuyên Húc mà từ đó giúp Chuyên Húc thống lĩnh giang sơn. Mãi đến sau này khi biết được, Chuyên Húc đã rất day dứt khi hãm hại Cảnh. Hơn ai hết Chuyên Húc biết, không có Cảnh thì anh chẳng thể đạt được khát vọng vương quyền của mình. Đến Tương Liễu cũng rất tin tưởng Cảnh, nếu là Cảnh thì Tiểu Yêu sẽ hạnh phúc.
Cái làm tôi thích nhất ở Cảnh là tính cách trầm tĩnh, vững chãi nhưng cũng rất hài hước của anh (có lúc anh đùa giỡn với Tiểu Yêu rất vui), anh khôn ngoan (tất nhiên) nhưng trên hết là lương thiện. Những nhân vật khác quanh Tiểu Yêu đều đi về một hướng: chính trị, hay nói cách khác là quyền lực. Họ có lí tưởng, khát vọng và mưu tính riêng. Cảnh lại như con cá bơi ngược dòng, anh chẳng vụ lợi thứ gì. Anh si tình, anh yêu Tiểu Yêu. Đó là tất cả. Thứ khiến Cảnh hơn những nhân vật khác là lòng vị tha của anh. Anh nhìn ra được thù hận không thể giải quyết vấn đề. Khi mọi người chọn con đường phục thù, anh chọn tha thứ. Đôi khi tôi cũng bức xúc với cái sự tốt quá mức của anh, Đồng Hoa thật sự đã biến anh thành phật sống rồi. Nhưng cũng vì vậy Tiểu Yêu mới yêu anh, anh mới trở thành bến đỗ an toàn thật sự cho nàng. Tha thứ không phải là một quyết định dễ dàng khi mà bản thân anh đã chịu bao đau đớn dày vò từ người khác. Những vết thương cả về thể xác và tâm hồn của anh đều không thể xóa bỏ được. Vị tha cần cái dũng khí ghê gớm đến mức bạn gần như vứt bỏ nỗi đau của chính bản thân mình. Cảnh là nhân vật duy nhất làm được điều đó (Tiểu Yêu cũng đã từng nhắc đến việc này). Có ai để ý đến cuối anh vẫn không chữa vết thương ở chân dù Tuấn đế khuyên anh nên chữa? Sống chung, chấp nhận tủi nhục nghĩa là đã vượt lên nó.
Thật ra đó cũng là lí do tôi thấy tiếc cho Cảnh. Anh dường như có tất cả nhưng lại không có gì. Tài năng thiên bẩm, thân thể lành lặn bị hủy hoại bởi chính anh trai. Gia thế lớn trở thành gánh nặng, biến anh thành mục tiêu bị hãm hại. Tình yêu với Tiểu Yêu mang bao cách trở, gần rồi xa, xa lại gần. Người đàn ông nào chẳng coi trọng danh vọng? Danh vọng của anh bị hủy hoại cả! Anh không hề trọn vẹn. Bao lần anh thập tử nhất sinh?
Tôi thấy tiếc cho tài năng chưa dùng đã bị hủy hoại của anh.Đôi khi tôi muôn anh ác độc một chút, chắc chắn anh sẽ thổi bay những thế lực chống phá trong gia tộc, khiến họ chẳng có cơ hội làm hại anh. Đồng Hoa cho Cảnh rất ít đất diễn. Những suy nghĩ, hành động của Chuyên Húc và Tương Liễu được miêu tả nhiều và rất rõ. Cảnh lại thiếu thốn những thứ đó. Hầu như đều là những nhân vật khác nhận xét, nêu cảm nhận về anh. Tôi tiếc là vì anh là một nhân vật rất hay nhưng lại không được miêu tả kĩ, đó có lẽ là dụng ý của Đồng Hoa. Với cái tài, cái trí của anh, đáng lẽ phải có thứ gì đó đáng giá ghi công, để lại cho đời. Nhưng không có. Thật tiếc cho tài năng của Cảnh. Cũng tiếc vì cái kết Đồng Hoa dành cho anh thiếu mất một thứ: bản thân anh. Cảnh có được Tiểu Yêu, có được tình yêu nhưng về danh vọng, anh chẳng được gì cho riêng mình. Tương Liễu ra đi vì lí tưởng vĩ đại của hắn, Chuyên Húc có được khát vọng quyền lực, Tiểu Yêu có bộ sách y thuật, Cảnh có cái gì? Những điều anh làm, ngoài người trong cuộc ra, những người khác đều không biết được.
Còn một vấn đề nữa. Tôi đã từng đọc một comment cho rằng khi Tiểu Yêu đến với Cảnh, cảnh tượng sẽ là nàng nằm sưởi nắng, chàng lúi cúi làm việc nhà? =_= Tiểu Yêu nấu ăn rất ngon, nàng chắc chắn cũng rất biết chăm sóc người khác (như cách nàng chăm sóc, gội đầu cho Cảnh). Đừng biến Tiểu Yêu thành con heo chứ ) Tôi nghĩ sau này đi nhiều nơi, Tiểu Yêu sẽ tìm hiểu thêm nhiều gia vị ngon, nhiều món ăn mới về nấu cho chồng. Cảnh và Tiêu Yêu sẽ lập một y quán (hay bán thuốc dạo =_=). Họ giúp đỡ mọi người. Chiều về Tiểu Yêu ngồi gặm chân gà Cảnh đưa cho trước hiên nhà, Cảnh gối đầu lên đùi nàng mặc cho những ngón tay tinh nghịch luồn vào xoa rối mái tóc dài của chàng. Khuôn mặt của họ chắc chắn là rất hưởng thụ rồi.
Giới Thiệu Wap Đọc Truyện
đọc truyện hay và mới nhất hiện nay, cập nhật toàn bộ các đầu truyện đã full, đang viết. Giới thiệu đầy đủ chi tiết nhất cho các bạn có nhiều sự lựa chọn khi đọc những thể loại mà mình yêu thích, mong rằng wapsite sẽ giúp ích cho các bạn.!!!