XtGem Forum catalog
DocTruyenTeen.Wapgem.Com
HOMEChátGameFace
[Truyện bạn đang đọc được up full tại WapSo1.Pro, chúc bạn có những giây phút thư giản vui vẻ]

[Một tác phẩm sắp kết thúc, đừng quên truy cập lại WapSo1.Pro để đọc nhiều truyện hay nữa bạn nhé, cảm ơn đã tin dùng, chúc bạn luôn thành công trong cuộc sống,thân..!!!]
This feature is currently unavailable on this XtGem account - please contact site administrator / upgrade the account. All submitted e-mails will be delivered after the feature is re-enabled.



Tags: Không lấy người như em

Không lấy người như em

1.
Sửa lại cái nơ vắt một bên váy, xoay nhẹ một vòng trước gương, Chi mỉm cười, tự hài lòng với đứa con gái trong gương - không thật xinh, nhưng gương mặt luôn bừng sáng bởi nụ cười. Liếc nhìn chiếc đồng hồ để trên bàn học, đã quá 5h, Chi thở hắt, ngồi xuống salong đặt ngay bên cửa sổ tầng 2. Không biết hắn lễnh đễnh kiểu gì mà đến muộn thế này. Ngoài trời, mây đen kéo đến rầm rập báo hiệu một cơn dông...
2.
Chi vân vê những vòng tròn vô nghĩa trên bàn, vừa nghĩ vừa chợt mỉm cười vu vơ. Đã 3 tháng kể từ ngày ấy - là ngày mà Chi "chộp" được quyển "Phải lấy người như anh" cũng là ngày ra đời của cái sở thích kì dị và hơi trái khoáy của Chi: Cứ 5h chiều, sau một ngày chúi mũi vào giáo trình sách vở, Chi lại muốn lượn lờ khắp xó xỉnh HN, chỉ để được ngắm những con Vespa sang trọng & xinh đẹp. Và dĩ nhiên là "nhân tiện" nghía luôn chủ nhân của những con Vespa đấy. (mở
ngoặc: chống chỉ định chủ nhân là những người... cùng phái với Chi, đóng ngoặc).
Hôm Chi thỏ thẻ nói với Hoàng sở thích kì dị ấy, Hoàng không phá lên cười, cũng không chế nhạo như cái tính cha sinh mẹ đẻ vốn có của hắn. Hoàng chỉ thủng thẳng nói rằng, khoảng thời gian 5h chiều ấy Hoàng cũng muốn xả stress và lượn lờ HN lắm, Hoàng sẽ qua nhà Chi và 2 đứa sẽ vi vu...
3 tháng, trừ những hôm trái gió trở trời (vd: giận nhau, vd: Chi bận...), Hoàng chưa hôm nào sai hẹn. Đúng 5h có mặt và đúng 6h30' chở Chi về tận nơi. Thế mà...
Đang nghĩ đến đó thì tiếng tin... tin quen thuộc vang lên, phi một mạch xuống mở cửa, Chi hét ầm ĩ:
- Sao mà đến muộn thếeeee??? Ông lại tăm tia em nào trên đường phải không??? Ông không thấy là trời sắp mưa a``???
Hoàng không chú ý đến cái âm thanh đang vặn hết cỡ bên tai, hắn dáo dác nhìn đằng Tây, rồi đằng Đông, rồi chậm rãi nói:
- Ừ, thì vì sợ mưa nên tôi đến muộn, tôi phải đi một quãng xa nữa mới tìm mua được một cái áo mưa...
Chi ừ hữ không nói không rằng, thò tay ra sau cái lỗ sắt nhỏ, cài cửa, rồi nhảy phóc lên đằng sau xe:
- Ê, hôm nay lượn qua đường khác đi!
- Hửm?
- Thì mấy hôm nay lượn qua lượn lại chỗ Bờ hồ, tôi chả thấy có "chàng" nào đạt chuẩn. Xe đẹp thì chủ nhân có họ hàng với nhà Vẹt ( chú thích "nhà Vẹt" theo Chi là những lão tóc xanh tóc đỏ hoặc chải chuốt quá mức). Người nom có vẻ... abc abc một chút thì xe lại tuyềnh toàng. Chán chít.
- Được thôi, ra khu Bách Khoa nhá?
-Oki!


3.
Đi được một quãng thì mưa. Đột ngột và dữ dội. Mặc áo mưa cẩn thận, Chi bảo cứ đi tiếp đi, đi dưới trời mưa có khi lại hay. Mọi khi Chi vẫn bướng, nhưng hôm nay Hoàng nhất định không chịu, hắn dừng lại dưới một cái hiên nhà trú tạm. Được một lúc thì Chi co rúm người lại vì những hạt mưa quất vào mặt, vào mũi. Lạnh buốt. Hoàng dúi vào tay Chi một thỏi bạc hà. Chi cười mếu máo:
- Ở đâu ra cái... "của quí " giữa lúc giời đất thế này thế?
- Lúc nãy tiện thể mua áo mưa, tôi mua nốt. Tôi biết bà dễ bị cảm lạnh.
Chi không nói, lặng lẽ bóc từng viên cho vào miệng ngầm. Vị bac hà cay cay khiến Chi ấm lên một chút. Ngoài đường, những chiếc xe rồ ga phóng vèo vèo, có cả những chàng Vespa của Chi...
4.
Chi thích cuộc sống ở phố xá. Có đông người, có xe cộ, có những toà nhà sang trọng, có những bộ y phục đắt tiền mà bất cứ lúc nào, một đứa con gái ở tỉnh lên học như Chi cũng thèm muốn một cách... chính đáng:). Chi còn thèm có những người bạn HN, họ sẽ làm nền cho Chi, hay Chi làm nền cho họ? Chi không cần biết, nhưng Chi cứ thích thế.
Hoàng cũng là dân tỉnh lên HN học như Chi. Trông bề ngoài, Hoàng không khác trai HN là bao. Nhưng Hoàng vẫn cứ là Hoàng, là dân Tỉnh. Không phải dân Thành. Là "chân điếu đóm của Chi" trong những lúc Chi cần.
- Hoàng này...
-Hửm?
- Ông nghĩ thế nào về những đứa con gái chỉ thích người yêu mình phải thật giàu có?
Hoàng im, cho đến Chi dịch sát Hoàng hơn chút, huých tay vào cạnh sườn, Hoàng mới như tỉnh ra:
- Ờ, bình thường. Dù sao cũng là một đòi hỏi chính đáng mà.
Chi nghe dịu lại. Cứ như sợ Hoàng đọc được những ý nghĩ của mình...Dù sao thì, Chi vẫn không muốn Hoàng có bất cứ suy nghĩ nào không hay về Chi...
5.
Những buổi chiều như thế rồi cũng có ngày kết thúc. Đột ngột một chiều Chi nhắn tin bảo Hoàng chiều nay đừng đến gọi Chi nữa. Hoàng nghĩ là Chi bận, không lăn tăn. Nhưng hôm sau, cả hôm sau, hôm sau nữa...Rồi Chi lại nhắn tin nói từ nay Chi không có thời gian cho những buổi chiều nữa, dù chỉ là một tiếng rưỡi đồng hồ.
6.
Chi quen và yêu một người. Nhanh đến chóng vánh. Một người mà Chi vẫn nói: "Chàng đạt chuẩn"! Trước tiên là đi xe Vespa (dẫu có những lúc chiếc xe chết máy giữa đường phố đông đúc, nhưng cũng không thấm thía gì với những lúc Chi ngồi ngất ngưởng và kiêu hãnh lượn lờ cùng D trên nó. Những lúc ấy Chi cứ có cảm tưởng như đang... ngồi trên đầu thiên hạ). D người thành phố chính gốc (hay nhảy dù, nhưng Chi không biết, là cứ nghe D nói thế), Chi chỉ biết D có cái nhà to uỳnh ngay trên đường lớn.
D galant. Nhưng với tất cả mọi người, chứ không phải mỗi Chi. D. sẵn sàng ngoái cổ lại nhìn cho bằng được một cô gái xinh ngoài đường dù đang chở Chi đằng sau. Chi dằn dỗi, D bảo, con trai là thế. Chi lại có cảm giác như mình không được tôn trọng kiểu gì. D luôn không mang áo mưa, có hôm cũng một cơn mưa đột ngột kéo đến lúc 2 người đang đi ngoài đường, D phóng nhanh vào một quán nước, chống cái chân chống, chạy ào vào quán, mặc Chi đang luống cuống gỡ chân váy đang mặc kẹt trong một cái đinh. Hôm ấy, Chi ướt, D nhăn nhở: " Áo váy rắc rối". Chi quay mặt, nước mắt lưng tròng.
7.
Thỉng thoảng Hoàng vẫn đến thăm Chi, và càng thỉnh thoảng hơn mới gặp được. Từ ngày có D, lịch của Chi càng kín hơn. Gặp nhau, Chi vẫn cười, vẫn nói, nhưng kém phần ríu rít hơn. Thường thì Hoàng chỉ cười, thi thoảng đưa Chi đến những quán mà “thời tự do", 2 đứa vẫn ghé vào. Có hôm, dừng trước một quán ốc, Chi dần dừ mãi không dám vào, Hoàng quay lại nhìn và hiểu. Hoàng nhạy cảm đến mức tinh tế. Hắn không nói không rằng, lặng lẽ quay đầu xe và đưa Chi đến một quán "trông phải khá khẩm hơn" một tí.
Hôm ấy, không phải là Chi không áy náy. Chi cố gắng nói, cười thật nhiều để tập trung sự chú ý của Hoàng vào những câu chuyện, dù là nhạt nhẽo của mình. Nhưng Hoàng đã và vẫn im lặng như thế, cho đến lúc:
- Chi này. .
- Sao hử?
- Tôi mua xe rồi.
- Hử? Đâu? Đùa đấy à? Vẫn con này đấy thôi.
- Không, chỉ lúc đến nhà bà, tôi mới đi con này thôi.
- Á... sao thế? Chi dúi người lên trước một chút, giọng cao hơn
....
- Vespa? Bỗng nhiên Chi buột miệng
- Ừ!
Khuôn mặt Hoàng vô cảm qua gương chiếu hậu.
- Oà, sướng nhé, thế định "câu" em nào để lượn lờ khoe thiên hạ đây?
....
- Này, sẽ là em nào hảaaa??
Tưởng Hoàng không nghe rõ, Chi hét to để át tiếng gió phần phật.
Hoàng hơi quay lại, giọng đã nhỏ lại càng nhỏ hơn vì gió:
- Là một người - sẽ - không - giống - Chi!
- Hả? ông nói gì?
Thoáng đầu thì Chi còn không nghe rõ, nhưng vừa dứt chữ cái cuối cùng thì tự nhiên Chi lại... nghe ra: "Là một người không giống Chi" ư?
Chi ngồi thần ra, nghe mũi cay cay, chỉ nơm nớp sợ Hoàng lặp lại câu nói đó lần nữa...
8.
Đó là lần cuối cùng Chi gặp Hoàng, cho mãi đến tận tít tắp sau này, khi 2 đứa đều đã ra trường. Chi bị ám ảnh bởi câu nói cuối cùng của Hoàng chiều hôm ấy. Chi không muốn gặp lại Hoàng. Có một nỗi sợ mơ hồ khi Chi nhìn vào ánh mắt nửa da diết, nửa nghiêm khắc của Hoàng. Có cả cái gì đó, như là nhớ mà không phải nhớ, như là nể mà không phải nể, như là yêu mà chẳng phải yêu. Tất cả những gì về Hoàng trong Chi trở nên một mớ kí ức hỗn trộn nhiều màu sắc.
9.
Chi quyết định bước ra khỏi D sau đó ít lâu. Cũng vào một chiều mưa. Cũng đột ngột và dữ dội như hôm Chi và Hoàng từng gặp, nhưng nó không nhanh tạnh mà kéo dài tầm tã. Trong lúc chờ mưa tạnh, D lôi điện thoại ra và ríu rít nhắn tin, thi thoảng bật cười. Chi đoán là với một cô gái chân dài xinh xắn nào đó. Nhưng Chi không buồn quan tâm. Chi lơ đễnh. Cho đến lúc D quay sang nói với Chi rằng, anh phải đến chở một người bạn về nhà, cô ấy cũng đang mắc mưa, nhưng cô ấy sợ sấm sét và chỉ muốn anh đến chở cô về ngay. Chi không nói, chỉ hơi mỉm cười và gật đầu...
D phóng xe đi giữa mưa ngay sau đó, nhanh đến mức, Chi nghĩ, may mà Chi gật đầu, chứ nếu nói "ừ", chắc D cũng không kịp nghe...
10.
"Không - lấy - người - như - em", Chi nhớ lại câu nói của Hoàng, rùng mình và bật cười. Khô khốc. Mưa hôm ấy vẫn cứ xối xả, dữ dội như những gì đang diễn ra trong lòng Chi. Chi chợt nhận ra, Chi đang thèm đến cháy lòng một viên bạc hà cay cay để ngậm, để ấm lên...như chiều hôm ấy...

Back to posts

Giới Thiệu Wap Đọc Truyện

đọc truyện hay và mới nhất hiện nay, cập nhật toàn bộ các đầu truyện đã full, đang viết. Giới thiệu đầy đủ chi tiết nhất cho các bạn có nhiều sự lựa chọn khi đọc những thể loại mà mình yêu thích, mong rằng wapsite sẽ giúp ích cho các bạn.!!!